Chương trước
Chương sau
Xe của Liễu Yên Nhi là một chiếc Mercedes màu đen, bình thường loại xe này đều là nam nhân lái tương đối nhiều, nữ thì không thích hợp lắm.

Nhưng Liễu Yên Nhi thì khác.

Màu đen phóng khoáng, cùng với khí chất nữ vương của cô vô cùng tương xứng, không có chút cảm giác không thích hợp.

Xe chạy như bay trên đại lộ Giang Thành.

Liễu Yên Nhi hỏi: "Tình hình của chị hai cậu đã biết chưa?”

“Chị Khuynh Thành đã nói với em rồi." Lục Vân gật gật đầu.

Chị hai Lâm Thanh Đàn, là một lão trung y chuyên trị khoác lác, trước kia làm việc ở bệnh viện trung y Giang Thành, sau đó không biết vì nguyên nhân gì mà từ chức.

Hiện tại cô tự mình mở một phòng khám Đông y, tên là Hạnh Lâm Đường.

“Phía trước chính là phòng khám của chị hai." Lúc xe sắp. chạy đến Hạnh Lâm Đường, Liễu Yên Nhi mở miệng nói.

“Cho em xuống chỗ này xuống đi!” “Không cần chị đi theo?”

Lục Vân cười hắc hắc nói: "Em chuẩn bị cho chị hai một bất ngờ, chị đi theo, không phải bại lộ thân phận của em sao?"

Liễu Yên Nhi đột nhiên nhớ tới cảnh tượng ngày mình gặp. Lục Vân, không khỏi trừng mắt nhìn hẳn nói: "Chị cảnh cáo cậu, chị hai là một cô gái tốt, không chịu nổi sợ hãi.”

“Chẳng lẽ chị Yên Nhi không phải là cô gái tốt?” Lục Vân vừa hỏi xong những lời này liền hối hận, bởi vì hẳn cảm giác ánh mắt Liễu Yên Nhi càng ngày càng không đúng.

“Tiểu Lục Vân...... Ở nhà có chị cả nhìn chăm chăm, hiện tại không ai quản chúng ta.....'

Giọng nói của cô có một loại mị lực đặc biệt, cũng chính là loại ngự tỷ âm trong truyền thuyết, tràn ngập quyến rũ.

Lục Vân cả kinh, vội nói: "Chị Yên nhi...... em...... em xuống. Xe trước.”

Nhìn bóng lưng Lục Vân chạy trối chết, khóe miệng Liễu 'Yên Nhi nhếch lên một nụ cười kinh tâm động phách: "Hừ, nhát gan!”

Đi tới Hạnh Lâm Đường.

Lúc trước Lục Vân đã xem qua ảnh chụp, cho nên liếc mắt một cái liền nhận ra, bác sĩ ngồi khám chính là chị hai Lâm Thanh Đàn.

Lâm Thanh Đàn mặc áo blouse trằng, bởi vì là mùa hè, †ay áo rất ngăn, lộ ra hai đoạn cánh tay ngó sen trằng như tuyết, chỗ áo blouse phía dưới chẻ ngọn, một đôi đùi đẹp. trăng nõn chói mắt người nhìn.

Chị hai cũng là một đại mỹ nữ.

Thừa dịp quán Trung y không có ai, Lục Vân nhanh chóng đi vào, ngồi đối diện chị hai.

“Bác sĩ xinh đẹp, tôi có bệnh." Lục Vân đi thẳng vào vấn đề.

Lâm Thanh Đàn ngẩng đầu lên, nhìn thấy một thanh niên đang mỉm cười nhìn cô, khuôn mặt kia có vài phần quen thuộc, không khỏi thất thần.


Hơn nữa, thanh âm của chị hai cũng quá là dễ nghe! Ôn nhu nhỏ nhẹ, như từng giọt từng giọt, làm cho người

†a có cảm giác sung sướng làm dịu nội tâm, không cao lãnh như chị cả, cũng không quyến rũ như chị ba.

"Mỹ nữ bác sĩ, bệnh của tôi rất kỳ quái, chính là mỗi lần vừa nhìn thấy mỹ nữ thì sẽ tim đập nhanh, nhất là hiện tại, tôi cảm giác trái tim của mình cũng sắp nhảy ra ngoài, cô nói tôi nên làm gì bây giờ nha?"

Lâm Thanh Đàn sửng sốt một chút, sau đó mỉm cười trả lời: "Tiên sinh, cậu đây không gọi là bệnh, đơn giản chỉ là cậu thích thân thể của cô gái ấy mà thôi, tôi đề nghị cậu về nhà tắm nước lạnh trước, xem tình huống có khá hơn một chút hay không.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.