Chương trước
Chương sau
Lục Vân läc đầu nói: "Tôi không phải đang cầu xin anh, mà là, cảnh cáo anh.”

“Tao xem mày muốn chết!”

Sắc mặt Hoa Tí Long trầm xuống, ánh mắt lộ ra hung quang.

Đúng lúc này, một gã đàn ông dáng người cường tráng đột nhiên đứng ra nói: "Long ca, tôi thấy người này có luyện võ, không băng để tôi tới chơi với hẳn.”

Người đang nói chuyện tên là Lý Hổ, là tay chân đắc lực. dưới tay Hoa Tí Long, hẳn có thể có địa vị hôm nay, công lao của Lý Hổ không thể bỏ qua.

Hoa Tí Long gật gật đầu, sau đó nói với Lục Vân: "Tiểu tử, đừng nói tao không cho mày cơ hội, chỉ cần mày có thể chống đỡ hơn mười chiêu của Lý Hổ, tất cả đều dễ thương lượng, nhưng nếu không chống đỡ được..."

Hắn cười lạnh một tiếng:

“Không chỉ Vương Cương không đi được, hôm nay mày. cũng phải ở đây cho lão tử, tiền chuộc, tăng gấp mười lần”

Bùm!

Hoa Tí Long vừa dứt lời, lại đột nhiên nhìn thấy Lục Vân hóa thành một đạo tàn ảnh, cuồng bạo một cước đá về phía Lý Hổ.

Lý Hổ tuy răng đúng lúc dùng hai tay giao nhau chẳn ở trước người, nhưng cỗ lực lượng khủng bố kia, căn bản cũng không phải là hẳn có thế chống được, hai tay trong nháy mắt bị gãy, ngực cũng theo đó mà lõm xuống.

Lục Vân quay đầu nhìn Hoa Tí Long, thản nhiên nói: "Anh vừa rồi...... nói cái gì?”

Két! Cảm Hoa Tí Long thiếu chút rớt ra. Một cước.

Chân Chân Chính chỉ ra một cước, liền đem Lý Hổ cho đá bay ra ngoài, còn đem cánh tay của hẳn đánh đến gãy xương.

Người khác có thể không biết chỗ lợi hại của Lý Hổ, nhưng Hoa Tí Long lại vô cùng rõ ràng, Lý Hổ từ mười tuổi, mỗi ngày kiên trì đánh cọc gỗ, hai mươi mấy năm đều như vậy.

Cánh tay của hắn, sớm đã đạt tới trình độ cứng hơn gấp. ba lần người bình thường.

Cũng chính nhờ vào đôi thiết thủ này, Lý Hổ có chỗ đứng trong giới, trở thành thủ hạ được Hoa Tí Long coi trọng nhất.

'Thậm chí Hoa Tí Long đã đem hẳn trở thành người nối nghiệp của mình mà bồi dưỡng. Truyện được cập nhật nhanh nhất tại truyenazz nhé cả nhà. Các bạn vào google gõ tìm kiếm : truyenazz là sẽ thấy nhé.Bên mình đang ra chương liên tục lắm nhé!

Trong lòng Hoa Tí Long nổi lên sóng to gió lớn, mở to mắt nhìn Lục Vân nói: "Cậu rốt cuộc là ai?”

Nhan vật có quyền cước cao minh như vậy, hơn nữa lại còn rất trẻ, tuyệt đối không có khả năng là hạng người vô danh.

Cho nên Hoa Tí Long phải hỏi rõ ràng, miễn cho trêu chọc đến thế lực không nên trêu chọc.

“Tôi là ai?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.