Chương trước
Chương sau
Chương 1145

Vốn là một mỹ nữ có cảm giác mình luôn hơn người khác, đột nhiên một ngày nọ đi đường thấy một người đàn ông ăn mặc bình thường tới hỏi đường, sẽ theo bản năng mà cho rằng người này tới vì muốn làm quen với mình.

Quá tự tin!

Mỹ nữ sẽ rất kiêu ngạo.

Nhưng sau đó lại phát hiện, người đàn ông kia hỏi đường xong thì nhanh chóng rời đi, hoàn toàn không hỏi phương thức liên lạc.

Mỹ nữ nhất định sẽ cảm thấy rất kinh ngạc, cùng với hơi mất mát.

Chẳng lẽ gần đây sức hút của mình giảm rồi sao?

Lúc này, mỹ nữ lại đột nhiên nhìn thấy người đàn ông kia lái chiếc xe Lamborghini đi ngang qua mình.

Vì vậy mỹ nữ không nhịn được, tiến lên hỏi một câu nhưng đối phương không thèm phản ứng lại.

Ai gặp phải chuyện này mà chẳng khó hiểu?

Không biết chỗ nào có vấn đề!

Mãi sau này mới ý thức được, lúc ban đầu người kia chỉ hỏi đường mà thôi, không có ý nghĩ gì khác.

Tất cả chỉ là do cô gái đẹp kia tự cắm rễ quan điểm “Người đàn ông này muốn làm quen với mình” vào sâu trong đầu.

Cho nên khi biết được sự thật, sẽ cảm thấy như rơi từ trên mây xuống, rất đau.

Có lẽ cả đời cũng không quên được người đàn ông kia.

Trước mắt, điều kiện tiên quyết là người đó phải có một chiếc Lamborghini, nếu không mỹ nữ sẽ cảm thấy nổi da gà, tức giận nói từ khi nào mà mình đã thấp kém như thế, đến cả một kẻ như ruồi nhặng như vậy cũng dám làm quen với mình.

Quá trình quen biết của Mạc Thanh Uyển và Lục Vân cũng tương tự như thế

Thực lực và tiềm năng của Lục Vân cũng như chiếc Lamborghini.

Lúc này, Mạc Thanh Uyển cảm thấy chán nản vô cùng.

Còn Lữ Khinh Nga vui muốn chết.

Trong đôi mắt phượng tỏa ra ánh sáng lấp lánh, nắm chặt hai tay Vương Băng Ngưng nói: “Băng Ngưng, con nói Lục Vân là em kết nghĩa cua con? Có phải Lục Vân đầu bóng loáng kia không?”

Ấy… Lục Vân đầu bóng loáng…

Đây đã là dấu hiệu nhận biết Lục Vân rồi sao?

Vương Băng Ngưng cười như mếu, gật đầu nói: “Đúng vậy, chính là tên lưu manh vô liêm sỉ đầu bóng loáng đó, chính là em kết nghĩa của chúng con.”

Vừa nghĩ tới việc Lục Vân và Liễu Yên Nhi bỏ trốn lâu như thế, Vương Băng Ngưng lại càng ghen hơn.

Nhân cơ hội này nói xấu Lục Vân.

Ai ngờ, vẻ mặt Lữ Khinh Nga chợt nghiêm túc lại, hơi quát cô:

“Băng Ngưng, Lục Vân là em kết nghĩa của con, sao con lại nói cậu ta như thế? Sau này không được phép nói vậy nữa!”

Lữ Khinh Nga kích động cực kì.

Bà vẫn luôn mong con gái của mình có mối quan hệ tốt với Lục Vân, dù hi sinh nhan sắc cũng đáng giá.

Mạc Thanh Uyển đã lâu không có đột phá gì, Lữ Khinh Nga rất thất vọng.

Nhưng tạo hóa trêu ngươi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.