Chương trước
Chương sau
Chương 1050

Hắn phát hiện nét mặt của người này thật sự có vài điểm giống với Mạc Thanh Uyển.

Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là người này là mẹ của chị tư Vương Băng Ngưng?

Rất nhanh Lục Vân đã xác định điểm này.

Nhưng hắn vẫn không nói gì.

Chuyện thân thế của Vương Băng Ngưng thì phải chờ hắn trở về nói ra để cô tự quyết định, Lục Vân muốn báo tin tức này cho Vương Băng Ngưng trước đã.

Trước khi Vương Băng Ngưng biết chuyện này thì Lục Vân không tiện nhúng tay.

Sao Lữ Khinh Nga có thể không đoán ra con gái mình bị chọc tức, hơn nữa còn tức không nhẹ, lúc nói chuyện còn run cả giọng.

Là tên đầu trọc này trêu chọc con mình sao?

Lữ Khinh Nga nhìn về phía Lục Vân, kết quả lại phát hiện Lục Vân đang dùng ánh mắt kỳ quái đánh giá mình, bà lập tức nhíu mày càng chặt.

Tên đầu trọc này thật là không lễ phép, ai vừa gặp mặt lại nhìn chằm chằm người ta như vậy?

Ấn tượng đầu tiên của Lữ Khinh Nga đối với hắn cực kỳ tệ.

Cốc Thanh Sơn hắng giọng một cái, đầu tiên là đưa mắt ra hiệu cho Lục Vân, sau đó mới diễn kịch nói: “Lục Vân, nói xem rốt cuộc là chuyện gì, sao cậu lại làm cô Mạc tức giận?”

Ông vừa thấy Lục Vân đi theo mấy người Mạc Thanh Uyển tiến vào thì giật mình, cho là thân phận người thừa kế của hắn đã bị Mạc Thanh Uyển nhận ra.

Hiện tại xem ra không phải như thế.

Cốc Thanh Sơn thầm thở phào một hơi.

Lục Vân quay đầu nhìn về phía Mộc Bình, nói: “Mộc trưởng lão, thôi bà nói đi, tôi nói không thích hợp.”

Mặc dù hắn da mặt dày, nhưng cũng không tiện trắng trợn kể ra chuyện mình đè Mạc Thanh Uyển ra điên cuồng đánh mông một hồi.

Nói và làm là hai chuyện khác nhau, Lục Vân chỉ thích làm, không thích nói.

Mộc Bình lộ ra vẻ mặt phức tạp, đành lặp lại những gì Trương Vận từng nói trước đó lại một lần.

Đại khái là Trương Vận hoài nghi Lục Vân không phải đệ tử của Đan Dương Tông, hai người có chút hiểu lầm, sau đó Trương Vận nhờ Mạc Thanh Uyển ra tay, kết quả chọc giận Lục Vân.

Cuối cùng Mộc Bình nghẹn lời một hồi rồi mới tiếp tục nói: “Chính là hiểu lầm như thế, sau đó Lục Vân tức không nhịn nổi đã cho cô Mạc một bài học nhỏ.”

Bà ta có thể làm sao đây, đương nhiên là cố gắng nói giúp Lục Vân.

Kể tới bây giờ vẫn không có vấn đề gì quá lớn, trên cơ bản Lục Vân cũng không sai, bởi vì hắn là người bị vu oan.

Mộc Bình cứ nhấn mạnh Lục Vân là đệ tử chân truyền của Lưu Lão, hắn bị oan uổng nên mới gây ra hiểu lầm như thế.

Còn có một điểm nhấn mạnh là, người ra tay trước là Trương Vận và Mạc Thanh Uyển, Lục Vân chỉ bị động đánh trả.

Cốc Thanh Sơn cũng là lão hồ ly, khi nghe Mộc Bình nói Trương Vận chất vấn thân phận đệ tử chân truyền của Lục Vân thì ông lập tức phản ứng, nhất định là Lục Vân đùa nghịch người ta trước.

Người kế thừa ý chí của Thanh Đế thật là thích làm ầm ĩ!

Cốc Thanh Sơn còn có thể làm sao, cũng chỉ có thể diễn kịch chung với Mộc Bình, ông sầm mặt lại nói: “Nói vậy thì bên sai không phải là Lục Vân, mà là Trương Vận, nên phạt!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.