Chương trước
Chương sau
Chương 1036

Tôn Hiểu Tuyết kéo Mạc Thanh Uyển qua một bên, vừa vụng trộm dò xét Lục Vân vừa nhỏ giọng nói: “Nếu như cô không có hứng thú với cậu ấy thì có thể nhường cho tôi, cô không cảm thấy cậy ấy rất đẹp trai à?”

Cô ấy nháy mắt ra hiệu với Mạc Thanh Uyển, vẻ mặt rất mập mờ.

Một người đàn ông cạo đầu còn đẹp trai như vậy, nếu có tóc còn đến mức nào?

Tôn Hiểu Tuyết rất thích gu này.

Mà giờ khắc này Lục Vân lại có tâm tình khá phức tạp.

Vân Sơn Thư Viện, Mạc gia.

Thật là tuyệt, đi với chị hai đến Đan Dương Tông một chuyến mà lại vô tình tìm được manh mối về thân thế của Vương Băng Ngưng, hơn nữa còn là ở Vân Sơn Thư Viện.

Mấy ngày nay thu hoạch bất ngờ thật là nhiều!

Ngay khi Lục Vân rơi vào trầm tư thì thanh niên ban đầu đột nhiên mở miệng hỏi: “Cậu là đệ tử của trưởng lão nào, vì sao trước kia tôi chưa từng gặp mặt cậu?”

Thanh niên lên tiếng có tuổi tác khá lớn và mặc quần áo của Đan Dương Tông, hắn ta nghi ngờ đánh giá Lục Vân, hiển nhiên là rất hoài nghi về thân phận của Lục Vân.

Đây là đệ tử Đan Dương Tông đầu tiên hoài nghi Lục Vân trong mấy ngày qua.

Lục Vân vẫn rất trấn định, không chút hoảng hốt mà phản bác nói: “Đệ tử của Đan Dương Tông nhiều như vậy, anh chưa từng gặp tôi không phải rất bình thường sao? Không thể vì tôi đầu trọc mà anh kỳ thị tôi được.”

“Buồn cười!” Thanh niên cười lạnh một tiếng và nói: “Đúng thế, đệ tử của Đan Dương Tông ngàn ngàn vạn vạn, tôi không quen biết rất bình thường, nhưng lại không ai không biết tôi cả.”

Chảnh vậy?

Lục Vân lập tức không nhịn được nhìn thanh niên này thêm vài lần, nghĩ thầm tên này thật tự luyến, dám nói trong Đan Dương Tông không có đệ tử nào không biết hắn ta.

Xem ra cũng là một nhân vật.

“Trả lời tôi, cậu là đệ tử của trưởng lão nào?” Thanh niên lại hỏi, giọng điệu hùng hổ dọa người, hoài nghi đối với Lục Vân càng tăng mấy phần.

Lục Vân ngẫm nghĩ rồi nói: “Không sợ nói thật cho anh biết, tôi thật sự không biết anh là ai, nhưng anh không thể dựa vào cái này mà hoài nghi thân phận của tôi, trước khi hỏi tôi không bằng anh tự giới thiệu trước đi?”

Lục Vân nói chuyện với thanh niên thuần túy là do muốn đùa giỡn.

Nhưng có một điều là thật, hắn thật sự tò mò thanh niên này có thân phận gì mà lại nói ra được lời tự luyến như vậy.

Thanh niên kiêu căng liếc Lục Vân một cái rồi kiêu ngạo nói: “Tôi là đại đệ tử thân truyền của Cốc Tông Chủ – Trương Vận, nói cách khác tôi là đại sư huynh của các đời đệ tử Đan Dương Tông, cậu không biết tôi?”

Hắn ta lộ ra ánh mắt sắc bén, nhìn kỹ Lục Vân như muốn thấy được vẻ bối rối trên mặt hắn.

Nhưng hắn ta phải thất vọng rồi, sau đó không khỏi kinh ngạc thêm mấy phần.

Hôm nay có một sư phụ của Vân Sơn Thư Viện dẫn mấy học sinh đến đây thăm hỏi Đan Dương Tông, mục đích là vì cầu kiến người thừa kế ý chí của Thanh Đế.

Sư phụ kia của Vân Sơn Thư Viện có quan hệ không tệ với Cốc Thanh Sơn nên hai người ngồi ôn chuyện với nhau, thế là Cốc Thanh Sơn bảo Trương Vận dẫn mấy học sinh của Vân Sơn Thư Viện đi dạo xung quanh.

Không bao lâu sau đã đụng phải Lục Vân.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.