Chương trước
Chương sau
Chương 900

Khó mà tin nổi, cứ như cảnh trong cơ.

Nhưng chân khí trong cơ thể cô là thật, cái đỉnh trước mặt cũng là thật, tất cả đều là sự thật.

Lâm Thanh Đàn hít sâu mấy ngụm không khí tươi mát mới làm bộ ngực nổi sóng chập trùng bình ổn lại.

Lục Vân nói: “Chị hai, cái Thanh Đỉnh này có lai lịch không rõ, nhưng không khó nhìn ra là một pháp bảo quý giá, chị nên tranh thủ nhận lấy đi, về sau đừng tuỳ tiện khoe khoang trước mặt người khác.”

Người thường không có tội, tội là dám mang thứ cao hơn thân phận của mình.

Có một pháp bảo là phúc phận, nhưng nếu như quá rêu rao thì rất có thể sẽ đưa tới họa sát thân.

Nhất là dạng pháp bảo từ nhỏ đã được phong ấn trong cơ thể giống như của Lâm Thanh Đàn, trừ phi cô chết, nếu không cái Thanh Đỉnh này không thể nhận chủ nữa.

Nói cách khác, một khi cái Thanh Đỉnh này bị người ta để mắt tới thì cho dù Lâm Thanh Đàn muốn bỏ nó để giữ mạng cũng không được, đối phương nhất định sẽ đẩy cô vào chỗ chết để Thanh Đỉnh trở về trạng thái không chủ lần nữa.

Có lợi cũng có hại, họ không thể không cẩn thận.

Lâm Thanh Đàn gật đầu và nói: “Yên tâm đi em trai, chị không phải loại người thích khoe khoang, đâu có giống em mà cầm một thanh kiếm đi rêu rao khắp nơi.”

Nghĩ lại ngày trước vào thời khắc Lục Vân hiện thân ở hải vực Thái Bình Dương thì Ngự Linh Thần Kiếm cũng theo sát mà tới, chém vào mặt biển như chia biển thành hai phần, quả thực là quá phô trương.

Hiện tại hắn còn quay ngược lại giáo dục mình.

Lâm Thanh Đàn tức giận trừng Lục Vân một cái, rất nhanh đã cất Thanh Đỉnh vào đan điền.

Lục Vân sờ sờ mũi rồi cười hắc hắc và nói: “Em chỉ muốn khí thế hơn một chút thôi, không phô trương thì làm sao thể hiện ra sự uy phong bá đạo của Vân Thiên Thần Quân chứ!”

“Đúng rồi đúng rồi, em trai uy phong bá đạo nhất, chắc em năm hiểu phương diện này nhất.” Lâm Thanh Đàn mập mờ nháy mắt mà nói.

Lục Vân than nhẹ một tiếng, từ khi nào mà chị hai đơn thuần hiền lành đã trở nên dí dởm lầy lội đến vậy?

Vương Băng Ngưng, chị thật là nguồn cội của mọi tội ác!

Lục Vân đổ hết tội lỗi làm hư các chị lên đầu chị tư Ô Yêu Vương, lúc này hắn còn chưa ý thức được Côn Luân đã bắt đầu chấn động vì chiếc Thanh Đỉnh kia.

Mấy ngày sau, Lục Vân thu được lời mời đến từ Đinh Văn Hoành, ông ấy mời hắn tham gia buổi tiệc thăng chức.

Đinh Văn Hoành thăng chức, từ phó viện trưởng thành công chuyển thành viện trưởng.

Mặc dù Võ Minh đã làm sáng tỏ chuyện của nhà họ Doãn không liên quan đến Doãn Thu Thủy, nhưng vẫn không tránh được tin đồn, cho nên bà ấy chủ động đưa ra đơn từ chức.

Bà ấy vừa nghỉ việc thì cơ hội này cũng rơi xuống đầu Đinh Văn Hoành.

Đúng lúc Lục Vân cũng muốn đến kinh thành xem thử sau khi nhà họ Doãn ngã xuống thì thế cục sẽ ra sao nên đã chấp nhận lời mời của Đinh Văn Hoành.

Trong ngày diễn ra buổi tiệc thăng chức.

Qua ba lần rượu, Đinh Văn Hoành vui tươi hớn hở kéo tay Lục Vân mà nói: “Cậu Lục, cậu thật là phúc tinh của tôi, từ khi quen biết cậu không biết vì sao vận may của tôi đột nhiên sống lại.”

Ông ấy lớn tuổi hơn và cũng dày dặn kinh nghiệm hơn Doãn Thu Thủy, chỉ có phương diện bối cảnh thì không bằng bà ấy.

Vì thế ông ấy mới làm kẻ đứng thứ hai thời gian dài như thế.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.