Chương trước
Chương sau
Chương 830

Đẩy đến đẩy đi, các người nghĩ hắn là bệnh nhân hết thuốc chữa muốn chuyển đi đâu thì chuyển sao?

Lục Vân nổi giận.

Thiên Huyền Tử vội vàng nói: “Đồ đệ tốt, đừng tức giận, đừng tức giận. Sư phụ không bao giờ lừa dối người khác, lại càng không thể lừa dối con, bản thân sư phụ thật sự không thể tìm được sư huynh Thiên Hư Tử. Hơn nữa, cho dù có tìm được thì con có hỏi thế nào cũng không tìm ra đáp án.”

“Tại sao?” Lục Vân cố gắng kiềm chế bản thân.

“Bởi vì…”Trong mắt Thiên Huyền Tử hiện lên một tia buồn bã: “Sư huynh, huynh ấy bị điên rồi.”

“Điên?” Lục Vân lộ ra vẻ kinh ngạc.

Thiên Huyền Tử gật đầu: “Sư huynh Thiên Hư Tử giỏi bói toán thiên địa, có thể ông ta đã bói toán gì đó nên đã sắp xếp cho con và bảy chị em con gặp nhau có lẽ đây là hình phạt vì can dự vào thiên cơ!”

Dáng vẻ của ông ta nhìn không giống như đang nói đùa.

Lục Vân rơi vào trầm tư.

Manh mối đã bị hỏng.

Sau khi suy nghĩ một lúc, Lục Vân lại hỏi một vấn đề quan trọng không kém: “Còn Thần Công không tên trên người tôi thì sao? Tại sao nó có thể dùng để cứu người, đồng thời còn có thể nuốt chửng ma công?”

“Thần Công này…cũng là do sư huynh Thiên Hư Tử đưa cho, nói là tự mình thiết kế riêng cho con, nhưng con có thể yên tâm, Thần Công này sẽ không gây hại gì cho con.”

“Tới đó là công pháp gì ông còn không rõ, tại sao ông có thể khẳng định nó không gây hại gì?”

“Đương nhiên là sư huynh Thiên Hư Tử nói rồi… Sư phụ tin sư huynh Thiên Hư Tử, hơn nữa có thể ở trước ngực của Thiên Diệu Tử phát thề, tuyệt đối sẽ không có nửa câu nói lừa!”

Lục Vân chợt nghĩ tới Thiên Diệu Tử bình thường kia, nghiêm túc nghi ngờ sở dĩ bà ấy tầm thường là vì lão già Thiên Huyền Tử, một lão già bất lương, đã chửi thề quá nhiều

Nhưng sau đó một lần nữa.

Cho đến nay, thực sự là Lục Vân vẫn chưa phát hiện ra loại Thần Công không tên này có gây hại gì đến bản thân.

Nếu có.

Vậy thì chỉ có thể thừa nhận thất bại.

Lục Vân hỏi thêm vài câu hỏi.

Thiên Huyền Tử mơ hồ trả lời, rượu trong vò cũng đã gần cạn. Cuối cùng ông ta lại say khướt ngửa đầu ra sau dựa người vào ghế ngủ, thậm chí còn ngáy lên thật to.

Nhìn thấy bộ dạng say xỉn của ông ta, Lục Vân lắc đầu, sau đó cau mày.

Mặc dù vẫn còn rất nhiều bí ẩn chưa được giải đáp, nhưng hắn cũng đã lấy được một số tin tức quan trọng từ lời nói của lão đạo sĩ này.

Ít nhất thì hắn đã biết mình có mấy người chị đến từ Giới Hành Sơn, nhưng cụ thể là người nào thì không rõ lắm.

Dù sao thì cũng không phải là chị Khuynh Thành.

Diệp Khuynh Thành sinh ra trong nhà họ Diệp ở tỉnh Giang Nam, sau khi cô ấy được đưa đến trại trẻ mồ côi thì người của Thiên Đạo tông đã đứng ra cắt đứt mối liên hệ giữa cô ấy và nhà họ Diệp nên Lục Vân mới không thể điều tra ra được manh mối gì.

Bản thân Lục Vân cũng giống như vậy, nếu không phải tình cờ gặp được Doãn Thu Thủy thì hắn sẽ không bao giờ nghĩ rằng bản thân mình thật sự có quan hệ như vậy với nhà họ Doãn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.