Chương trước
Chương sau
Chương 741

Thế nhưng một bạch phú mỹ lớn lên ở kinh thành như Doãn Thu Thủy lại có thể dập tắt được trận hỏa hoạn ở Giang Thành, đúng là rất kỳ lạ.

Lạc Ly ngạc nhiên hỏi: “Lão sư, cô cũng biết vụ hỏa hoạn ở viện phúc lợi Ánh Dương ạ?”

Doãn Thu Thủy biết Lạc Ly đến từ Viện phúc lợi ở Giang Thành nhưng Lạc Ly nhớ rằng mình chưa từng nói bà về trận hỏa hoạn ở Viện phúc lợi.

Vì thế, Lạc Ly cảm thấy rất kỳ lạ.

Lục Vân cũng nheo mắt lại, giọng điệu trở nên sắc bén: “Cô biết được điều gì?”

Lạc Ly trừng mắt nhìn hắn: “Tiểu Lục Vân, sao em lại nói chuyện với lão sư của chị như thế?”

Tuy hắn là Vân Thiên Thần Quân, địa vị cao quý nhưng viện trưởng Doãn cũng là lão sư của cô. Hắn không thể tôn trọng lão sư một chút được sao?

Lạc Ly nhìn chằm chằm Lục Vân.

Lục Vân phớt lờ cô và nhìn thẳng vào Doãn Thu Thủy.

Lúc này, Doãn Thu Thủy đè nén sự dao động cảm xúc trong ánh mắt, thản nhiên giải thích: “Lúc đó cô nghe nói phong cảm ở Giang Nam rất đẹp nên cô đã đến đó và tình cờ nghe về tin tức này.”

“Thì ra là vậy.”

Lạc Ly gật đầu suy tư.

Tuy nhiên, Lục Vân lại không ngây thơ như vậy.

Khi đến Trần gia ở Giang Thành, hắn nhớ rõ Trần Bình từng nói rằng có một tu võ giả ra lệnh cho ông ta đốt viện phúc lợi.

Tu võ giả đó đến từ kinh thành.

Kết hợp với những biểu hiện của Doãn Thu Thủy, Lục Vân nghi ngờ rằng nhất định bà ấy biết điều gì đó.

Lục Vân không chịu buông, nhìn chằm chằm Doãn Thu Thủy, nói với ẩn ý sâu xa: “Cô thật sự chỉ đến Giang Nam để chơi thôi sao? Em nghĩ cô còn có mục đích khác?”

“Tiểu Lục Vân!”

Nhìn thấy Lục Vân ăn nói càng ngày càng quá đáng, không kính trọng lão sư đã đành lại còn chất vấn người ta. Lạc Ly tức giận tới mức giậm chân, cau mày trừng mắt nhìn hắn.

Giống như một con hổ cái sắp nổi giận.

Lục Vân cười khổ.

Hắn không biết giải thích chuyện này với Lạc Ly như thế nào, vì thế hắn chỉ có thể chĩa mũi nhọn sắc bén về phía Doãn Thu Thủy, hy vọng tìm ra sơ hở của bà ấy.

Đột nhiên trên khuôn mặt không nhìn thấy dấu vết thời gian của Doãn Thu Thủy hiện lên vẻ lạnh lùng, bà ấy bước tới gần Lục Vân một bước, không chịu thua kém nói: “Tôi biết cậu muốn hỏi gì…”

Khoảng cách giữa hai người rất gần, mùi hương trưởng thành của Doãn Thu Thủy đột nhiên xộc vào mũi Lục Vân.

Nhưng hiện tại Lục Vân không hề có chút nhã ý nào.

Hắn chỉ muốn một câu trả lời!

Câu trả lời cho vụ hỏa hoạn ở viện phúc lợi nhắm vào hắn!

Bắt gặp ánh mắt của Lục Vân, Doãn Thu Thủy dừng lại một chút, sau đó cười lạnh nói: “Tôi không có câu trả lời mà cậu muốn nhưng tôi có thể cho cậu một lời khuyên đó là hãy rời khỏi kinh thành và sống một cách khiêm tốn.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.