Chương 654
Lục Vân có thể nói ngay ra tên của lão đạo sĩ đó, điều đó có nghĩa là chắc hẳn hắn biết ông ấy.
Sự tò mò của Tiêu Thấm lập tức trỗi dậy.
Lục Vân cười nói: “Em không chỉ biết mà còn rất thân thuộc với ông ấy nữa. Không ngờ lão già vô lương tâm kia lại nghĩa khí như vậy. Trong lúc em đi vắng, ông ấy lại bảo vệ chị tốt như vậy nên em sẽ tha thứ cho ông ấy việc lấy các bức tranh của em bán đi kiếm tiền.”
Tiêu Thấm nổi lên lòng hiếu kỳ, vội hỏi Lục Vân chuyện gì đang xảy ra, Lục Vân không còn cách nào khác đành phải thành thật trả lời rằng lão đạo sĩ chính là sư phụ của mình.
Tiêu Thấm nghe vậy thì chợt một tia sáng kỳ lạ lóe lên trong đôi mắt xinh đẹp của cô, và cô ấy nói: “Cho nên, tất cả y thuật của em có là học được từ Thiên Huyền Tử đạo sĩ? Khó trách em vừa trở về đã có được danh hiệu thần y.”
Tiêu Thấm cũng biết được đại khái tình huống hiện tại của Lục Vân từ thư của mấy chị em gửi đến, biết sau khi trở lại Giang thành, Lục Vân rất nhanh đã trở thành một thần y nổi tiếng, trong lòng cô còn thầm tự hào một hồi lâu.
Em trai của cô rất có tiền đồ.
Bây giờ biết Tiểu Lục Vân là đồ đệ của vị đạo sĩ già đó, thì Tiêu Thấm cũng không còn khó hiểu tại sao ở tuổi này mà hắn có thể có được tài năng y thuật đáng kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3379092/chuong-649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.