Chương 565
Đing đang đing đang!
“Mau nói rõ đi, cánh tay người ta tê hết rồi này!”
Đing đang đing đang!
Rốt cục.
Đám khói đen khổng lồ kia đột nhiên co rút lại, cuối cùng lại là huyễn hóa thành một khuôn mặt trong vô cùng hoảng sợ, có mũi có mắt, cuối cùng nghe nó phát ra một âm thanh thống khổ: “Giới Hành sơn, tộc U Hồn……”
Giới Hành sơn?
Tộc U Hồn?
Lục Vân sửng sốt một chút, hỏi: “Giới Hành sơn là chỗ nào?”
“Nói mau nói mau! Nha đầu, không tốt——”
Sở Dao dùng sức rung lục lạc, trong lúc đó lại kinh hô một tiếng, sau đó chỉ thấy đám khói đen kia xẹt một tiếng biến mất không thấy đâu, mà đạo hào quang màu vàng đen cũng nhanh chóng lui về bên trong sưu hồn linh.
“Làm sao vậy?” Lục Vân nghi hoặc hỏi.
Sở Dao có chút ngượng ngùng nói: “He he, dùn sức nhiều quá, sưu hồn linh hấp thụ đám khói đó thành năng lượng luôn rồi.”
“……”
Biết ngay cái tiểu mơ màng như chị không đáng tin mà.
Sở Dao lè chiếc lưỡi đỏ xinh ra, nói: “Yên tâm đi sư huynh, chị đây đi hỏi sư phụ một chút là được, chắc chắn bà ấy sẽ biết Giới Hành sơn là đâu.”
“Giờ chị có thể tìm ra đôi át đó sao?”
“Đôi át?”
“Ah, chính là sư phụ Thiên Diệu Tử của chị đó.”
Lục Vân vội vàng chuyển chủ đề, hắn thật không có ấn tượng gì quá sâu sắc về Thiên Diệu Tử ngoại trừ bộ ngực phẳng còn hơn tấm ván
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3379003/chuong-560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.