Chương 439
Chẳng có gì bất ngờ, người đứng ngoài cửa chính là Thẩm Tĩnh Nghi. Cô ta đã tắm xong, trên người mặc bộ đồ ngủ mong manh, đôi chân dài mịn màng lộ dưới lớp váy. Trên tay cô ta cầm một chai rượu vang đỏ.
“Lục Vân, sao anh mở cửa lâu thế?” Thẩm Tĩnh Nghi nghi ngờ hỏi.
“Còn không phải đang tắm sao? Vừa nghe thấy tiếng cô gõ cửa là tôi lập tức mặc quần áo ra mở cửa ngay.” Lục Vân giải thích.
“Nhưng trông anh không giống vừa tắm tí nào.”
“Sao anh không thay đồ? Quần của anh bị ướt kìa.”
“Lẽ nào anh không đi tắm mà chỉ…”
Thẩm Tĩnh Nghi liếc nhìn chiếc quần của Lục Vân với vẻ kỳ lạ nhưng cô ta không nói tiếp nữa vì sợ Lục Vân hiểu lầm mình là người không nghiêm túc.
“Để ăn mừng tiết học đầu tiên kết thúc rực rỡ, chúng ta hãy uống một chút rượu vang đỏ đi!”
Thẩm Tĩnh Nghi vào trong, giải thích lý do mình đến. Thế nhưng còn chưa ngồi xuống ghế sô pha, cô ta đã chun mũi ngửi ngửi: “Kỳ lạ, sao ở đây lại có mùi nước hoa phụ nữ?”
Mùi này đương nhiên là do Liễu Yên Nhi để lại.
Mùi nước hoa trên người Liễu Yên Nhi không quá nồng nhưng vẫn có thể lưu lại lâu trong không khí.
“Khụ khụ…”
Lục Vân áy náy sờ mũi nói: “Tôi cũng cảm thấy kỳ lạ. Lần đầu tiên ngửi thấy mùi nước hoa này còn tưởng không biết có hồ ly tinh nào từng tới đây không.”
Liễu Yên Nhi, người đang trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3378880/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.