Chương trước
Chương sau
Chương 322

“Đương….” Diệp Khuynh Thành muốn nói ‘Đương nhiên’, nhưng chữ ‘ nhiên ’ còn chưa nói ra khỏi miệng thì đã đối diện với ánh mắt chất vấn của Khương Lam, trái tim lập tức rối loạn.

Sao cô có thể không thích Lục Vân chứ!

Không thích Lục Vân thì tại sao khi nhìn thấy Lục Vân mập mờ với đám chị em thì trong lòng lại chua lòm?

“Con…”

Nữ giám đốc Diệp Khuynh Thành ngày thường cao ngạo bá đạo lúc này giống như cô gái bị vạch trần tâm sự, nói cũng nói không rõ, gương mặt đỏ bừng, trộm ngắm Lục Vân một cái, phát hiện hắn đang mang vẻ mặt hài hước nhìn mình. Trong lòng cô càng xấu hổ.

Kết quả chính là, cô thẹn quá thành giận xông lên đè Lục Vân xuống hành hung, vợ chồng Diệp Hướng Vinh kéo lại thế nào cũng không được.

“Mau nói mau nói, rốt cuộc em đã làm gì cha mẹ chị? A!”

Diệp Khuynh Thành nắm gối ôm lên đập một trận vào Lục Vân, một mặt là thật sự không biết cha mẹ đã xảy ra chuyện gì, mặt khác lại mượn hành động này để che giấu ngượng ngùng trong lòng.

Dù sao người ta cũng là nữ thần cao ngạo!

Cho dù muốn chị thừa nhận thích em cũng không sao, nhưng em không thể dùng vẻ mặt hài hước như vậy nhìn chị, làm chị thật mất mặt biết không hả?

Cho nên hôm nay phải lập lại địa vị trong cái gia đình này!

Diệp Khuynh Thành trút giận chừng hai phút mới ngừng lại được, cuối cùng còn không quên nhéo mạnh vào eo Lục Vân một cái, tiếp theo đỏ mặt mà trở về phòng mình, dùng chăn che đầu lại.

Lục Vân: “…”

Em chưa nói gì cả, sao tự nhiên lại bị ăn một trận đòn thế này?

Diệp Hướng Vinh cười gượng mà nói: “Ha hả, hai vợ chồng là như vậy, cãi nhau ầm ĩ mới là cuộc sống, bác với bác gái của cháu cũng như vậy.”

Chát!

Khương Lam tát một cái lên đầu ông ta, cả giận quát: “Cái gì mà bác gái?”

“Ha hả.” Diệp Hướng Vinh vội vàng cười xấu hổ, sửa miệng nói: “Cha với mẹ của con cũng như vậy, đánh là yêu mắng là thương, đầu giường đánh nhau cuối giường hòa, vậy mới là vợ chồng.”

Lần đầu tiên Lục Vân phát hiện đôi vợ chồng này cũng có điểm đáng yêu.

“Được rồi, tuy rằng một vài hành vi trước đó của hai người làm tôi cảm thấy thực khó chịu, nhưng biểu hiện hôm nay của hai bác cũng không tệ, tôi rất vừa lòng.” Lục Vân nói.

Khương Lam kích động nói: “Thật không? Mẹ biết con rể không phải người ý chí sắt đá, vậy bệnh của cha vợ con…?”

Lục Vân quái lạ mà nhìn bà ta một cái: “Hình như bác gái rất vội?”

“Nào có, đừng nói bừa!”

Người đàn bà nổi danh xinh đẹp khắp tỉnh Giang Nam hơi đỏ măt, lại có một loại quyến rũ khác lạ, quả thật là gừng càng già càng cay, vẫn còn sức hút, cực phẩm trong các thiếu phụ.

Lục Vân nói: “Tôi có thể giúp bác Diệp trị liệu, nhưng không phải hiện tại, tôi cần chút thời gian chuẩn bị dược liệu, nhiều nhất không quá ba tháng là có thể giúp bác Diệp khôi phục như lúc ban đầu, mạnh như rồng như hổ.”

“Được!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.