Chương 308
Mấy thanh niên kiêu ngạo đột nhiên dừng bước lại, đặc biệt là thanh niên tóc xanh, trên mặt tràn ngập vẻ khinh thường nhìn Lục Vân, nói: “Cái gì? Mày từ nơi nào tới, còn dám bảo tao dừng lại?”
“Mau Xin lỗi!”
Lục Vân cũng không nhiều lời, chỉ chỉ chủ tiệm, vẻ mặt lạnh lùng nhìn thanh niên tóc xanh.
Thanh niên tóc xanh sửng sốt một chút: “Mày nói cái gì?”
“Xin lỗi!” Lục Vân tiếp tục nói.
“Ha ha. . . các anh em, tao có nghe lầm không, thằng nhãi này lại muốn tao xin lỗi kìa?”
Thanh niên tóc xanh thái độ cực kỳ kiêu ngạo, những người khác đều cười lạnh nhìn chằm chằm Lục Vân.
“Xin lỗi!”
“Chết tiệt! Tao nghĩ mày đã sống quá thoải mái rồi đó, mày đợi tao mở đầu chuỗi ngày sống dở chết dở của mày phải không?
Thanh niên tóc xanh sắc mặt trầm xuống, đột nhiên đập nát một chai bia, chuẩn bị dạy cho Lục Vân một bài học, thế nhưng một giây sau, đã thấy thân ảnh Lục Vân lóe lên, lập tức đem đầu thanh niên tóc xanh đặt trên mặt bàn, nắm lên một cây cây thăm bằng trúc đâm xuyên qua bàn tay cậu ta, đóng đinh trên mặt bàn.
“Tôi muốn cậu, xin lỗi”
Bàn tay của thanh niên tóc xanh lập tức bị đóng chặt trên mặt bàn, sửng sốt một hồi, thẳng đến lúc trông thấy chất lỏng màu đỏ tươi tuôn ra mới đột nhiên phục hồi tinh thần, sau đó chính là một cảm giác đau đớn vô cùng kịch liệt.
“Má! Khốn kiếp! Dám đâm thủng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3378750/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.