Chương 290
Anh bạn nhỏ Lục Vân lần này bị lơ là quá rồi, không nhanh nhẹn gì cả!
“Là tiểu Lục Vân thì có thể muốn làm gì thì làm sao? Cậu là tiểu Lục Vân thì có thể tự nhiên khi dễ tôi sao? Cái tên ngáo ngơ này nữa!!”
Lạc Ly vừa cáu vừa đặt Lục Vân lên trên sàn kéo lê lết hắn lau nhà y như lúc nhỏ, tức giận nói, cuối cùng còn bồi thêm hai cái tát đôm đốp lên bụng của hắn, hành động của cô thể hiện rõ khí thế của một người chị trong nhà.
Lục Vân không nói hết lời mà rằng:
“Chị bảy à, chị là con gái đó nha! Phải dè dặt một chút.”
“Hừ, đấy chẳng qua là bị em chọc tức thôi đó nhá…”
Lạc Ly lườm Lục Vân trắng cả mắt, nhưng ngay sau đó tự nhiên nhịn không được mà cười vui vẻ như không có chuyện gì vừa xảy ra, nụ cười của cô tươi rói y như một đóa hoa nở lúc ban xuân.
Cô rất vui khi mình vẫn có thể gặp lại được tiểu Lục Vân như lúc này.
Một lát sau, cô nhẹ nhàng dời sức nặng giáng lên bụng Lục Vân đi, đầy tò mò mà hỏi:
“Cơ mà, chị nói không phải chứ, Lục Vân à, mới
mười lăm năm không gặp thôi mà em lại có thể trở thành một tu luyện giả ư? Sao tự nhiên làm được vậy?”
Cô còn nhớ rất rõ cái cảnh tượng Lục Vân cưỡi trên con xe đạp cổ kia sau đó phóng từ trên trời xuống, cảnh đó thật sự quá đỗi phi lý mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3378732/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.