Chương 272
Nhớ lại rất nhiều năm trước có một ông già đã gần trăm tuổi tên là Khương Thiên Viễn, nghe nói là ông ấy đã tu luyện đạt tới Hóa Cảnh Tông Sư, đến hiện tại cũng không biết ông ấy đã đột phá tới mức độ nào nữa.
Mã Tam gia nằm mơ cũng không ngờ Khương Lam lại là cháu gái của Khương Thiên Viễn.
Đó chắc cũng là do từ sau khi Khương Lam lấy Diệp Hướng Vinh, bà chưa từng đả động gì tới chuyện bên nhà mẹ đẻ của mình, cho nên chuyện này chả ai trong tỉnh Giang Nam biết cả.
Nếu như hôm nay không phải vì bà đang lo lắng gấp gáp bảo vệ con gái mình, thì chắc bà cũng không nói chuyện này ra làm gì.
Bên này, vẻ mặt Mã Tam gia hết xanh rồi lại trắng, như thể ông ta nhận ra rằng chuyện Khương Lam vừa đề cập tới là thật sự chứ không phải đùa.
Sau một hồi lâu mọi thứ rơi vào sự tĩnh lặng, cuối cùng ông ta cũng mở miệng nói rằng:
“Mang con gái mấy người, biến đi!”
“Cha à…”
“Câm miệng lại đi.”
Một mỹ nữ cực phẩm như vậy dâng đến miệng rồi mà lại để tuột mât, đương nhiên Mã Trạch không cam lòng, nhưng lời của cha mình, anh ta vẫn phải nghe theo.
Nhưng vì anh ta không phải là tu võ giả, cho nên anh ta không tài nào hiểu được mối bận tâm trong lòng của cha mình lúc này.
().
Còn về phần Mã Tam gia, làm gì có chuyện ông ta chịu bỏ qua được chứ?
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3378718/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.