Chương trước
Chương sau
Chương 232

Hoàng Mi đại tiên sau một hồi hoảng hốt ngắn ngủi, ông ta rất nhanh ổn định lại tinh thần, cười lạnh nói: “Hóa ra là mày đã bố trí cạm bẫy, chỉ là chờ tao cắn câu thôi, thật tốt quá, gậy ông đậy lưng ông?”

“Gậy ông đập lưng ông?”

Lục Vân nhìn ông ta, lập tức cười khẽ một tiếng rồi nói: “Hoàng Mi ác nhân, ông tự cao tự đại quá rồi. Cái này không phải gọi là gậy ông đập lưng ông mà phải gọi là bắt rùa trong hũ!”

“Mày——”

Hoàng Mai đại tiên vô cùng tức giận.

Lời này của Lục Vân không phải có ý là nói ông ta là rùa đen ngu ngốc sao?

“Thằng nhóc thối, tao không rảnh đâu mà tranh luận cùng mày, ha ha, mày cho rằng muốn giữ Hoàng Mi đại tiên tao lại dễ dàng như vậy sao? Nằm mơ đi!”

Hoàng Mi đại tiên cười lạnh hai tiếng, đột nhiên lắc người một cái, trong nháy mắt đã túm lấy cổ của Thẩm Tĩnh Nghi.

“Thẩm Tĩnh Nghi—”

Thẩm Kim Hoa kêu lên một tiếng, vô cùng lo lắng.

Hoàng Mi Đại tiên nhìn Lục Vân cười lạnh một cái rồi nói: “Tránh ra, nếu như mày dám đắc tội đến tao, có tin tao bóp chết nữ nhân này ngay bây giờ không!”

Vốn dĩ ông ta không có ý định giao thủ với Lục Vân.

Bởi vì lần trước ở Thiên Đãng Sơn, ông ta đã thấy được Lục Vân lợi hại như thế nào, cũng biết Lục Vân cũng là một đạo sĩ, hơn nữa đạo hạnh của hắn còn cao hơn ông ta.

Cho nên suy nghĩ lúc này của Hoàng Mi đại tiên là thoát thân trước, mọi chuyện còn lại tính sau. Mà cách tốt nhất để thoát thân là bắt Thẩm Tĩnh Nghi làm con tin, để Lục Vân tự biến thành con rùa đen ngu dốt dính bẫy.

Trên chiếc cổ thon dài trắng muốt của Thẩm Tĩnh Nghi, lập tức xuất hiện năm vết đỏ như máu, do ngón tay của Hoàng Mi đại tiên bấm vào.

Sắc mặt cô ta cũng dần tái nhợt đi.

Thẩm Kim Hoa lo lắng nói: “Hoàng Mi đại tiên, tôi sẽ không truy cứu chuyện đã qua, chỉ cần ông không làm tổn thương con gái tôi là được!”

Hoàng Mi đại tiên hét: “Thật?”

Trong nháy mắt Lục Vân khẽ thở dài, ông ta chỉ là một con sâu con kiến, cũng dám khiêu khích đến sự uy nghiêm của Vân Thiên Thần Quân mình sao. Quả nhiên là…

“Muốn chết!”

Hai chữ vừa hốt ra, đầu óc Hoàng Mi đại tiên lập tức trống rỗng, giống như là bị một cổ lực lượng vô hình nào đó bóp nghẹt lại.

Ngay sau đó.

Đột nhiên, ở giữa hai lông mày của ông ta hiện lên một vòng huyết quang kỳ dị, giống như đóa sen đỏ nở rộ!

Thổ khí sát nhân!

Đây hoàn toàn không phải là sức mạnh mà đạo sĩ có thể sở hữu được, chỉ có võ giả sở hữu!

Hoàng Mi đại tiên chết không nhắm mắt.

Thẩm Tĩnh Nghi vội vàng thoát khỏi vòng tay của Hoàng Mi đại tiên, khuôn mặt xinh đẹp đã tái nhợt, bộ ngực phập phồng dữ dội, mang dáng vẻ sợ hãi tột cùng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.