Chương trước
Chương sau
Chương 229

Thẩm Tử Hiên đột nhiên đá qua một cái, cả giận quát, “Thì ra thật sự là bà làm, cha tôi ngày thường tốt với bà như vậy, cung phụng bà như tổ tông, vì sao bà lại làm như vậy?”

Anh ta vô cùng tức giận, đá cho Từ Tuệ Linh rú lên ầm ĩ.

Lục Vân lại lấy mảnh huyết ngọc kia ra, rắc một cái bóp nát. Ngay lập tức, chỉ thấy một luồng oán niệm âm u khủng bố tuôn ra, lao thẳng về hướng Lục Vân, kết quả lại bị hắn dùng một chưởng chụp tan trong vô hình.

“Từ Tuệ Linh, bà thật mưu mô, muốn tôi làm người chịu tội thay, đáng tiếc bà tìm lầm người rồi.” Lục Vân lắc đầu và nói.

Nếu thực lực đạo pháp của bản thân không mạnh thì sử dụng vật tà sát như vậy hại người cần phải trả giá đắt. Người cuối cùng tiếp xúc với huyết ngọc sẽ bị giảm thọ.

Huyết ngọc là do Từ Tuệ Linh nhét xuống dưới gối, cho nên bà ta là người cuối cùng tiếp xúc với nó, nếu Thẩm Kim Hoa chết thì huyết ngọc sẽ vỡ nát, thả oán linh trong đó ra. Oán linh này sẽ tìm đến Từ Tuệ Linh, cướp đi mười mấy năm dương thọ của bà ta để làm thù lao giết người.

Đây là nguyên nhân vì sao Từ Tuệ Linh lại đồng ý để Lục Vân trị liệu cho Thẩm Kim Hoa.

Suy nghĩ ban đầu của bà ta vốn là, chờ Lục Vân trị thất bại thì quậy lên một trận, sau đó nhân lúc rối loạn ném huyết ngọc lên người Lục Vân, như vậy Lục Vân sẽ trở thành kẻ cuối cùng tiếp xúc với nó.

Vậy tất nhiên mục tiêu của oán linh sẽ biến thành Lục Vân.

Nhưng điều khiến Từ Tuệ Linh nghĩ trăm bề cũng không ra chính là, Lục Vân không chỉ xua tan sát khí trong cơ thể Thẩm Kim Hoa, còn dùng chưởng bóp nát oán linh trong huyết ngọc, chứng minh hắn là một người tu đạo có đạo pháp cao thâm.

Từ Tuệ Linh hối hận không kịp, liều mạng xin tha, “Tử Hiên, cầu xin con đừng đánh, mẹ biết sai rồi.”

“Câm miệng! Bà không phải mẹ tôi, mẹ tôi sớm đã chết rồi, bà là người đàn bà rắn rết!”

Thẩm Tử Hiên lại tay đấm chân đá một trận, cuối cùng Thẩm Kim Hoa mở miệng thì anh ta mới chịu dừng tay.

“Đã lúc này rồi mà bà còn không chịu khai sao?” Thẩm Kim Hoa dùng ánh mắt sáng quắc nhìn vào Từ Tuệ Linh, quát.

Từ Tuệ Linh vội vàng quỳ bò đến trước mặt ông ta, khóc lóc thảm thiết mà nói, “Chồng ơi, không phải tôi cố ý hại mình, tôi chỉ nhất thời hồ đồ, bị người ta lừa bịp mới làm ra chuyện sai trái như vậy thôi.”

Thấy sự việc bại lộ, Từ Tuệ Linh không còn cách nào khác đành phải nói rõ những gì mình biết.

Hóa ra người đứng đằng sau tất cả những việc này còn liên quan tới 1 vị đại sư. Từ Tuệ Linh là một tín đồ trung thành của vị đại sư đó nên giữa hai người họ có một bí mật. Ngoài ra vị đại sư đó còn hứa có thể giúp bà ta trẻ mãi không già, miễn là có tiền.

Giá cả mà vị đại sư đó đưa ra là 2 tỷ.

Đối với Thẩm gia, để rút được 2 tỷ ra cũng không khó nhưng đây cũng là một số tiền khá lớn nên nếu như Từ Tuệ Linh đột nhiên rút ra 2 tỷ thì Thẩm Kim Hoa nhất định sẽ phát hiện ra.

Vì thế, Từ Tuệ Linh dứt khoát không làm gì cả mà chỉ xin vị đại sư đó một miếng huyết ngọc. Bà ta lợi dụng năng lượng bên trong miếng huyết ngọc đó để giết Thẩm Kim Hoa.

Tên của vị đại sư đó là Hoàng Mi đại tiên.

“Hoàng Mi đại tiên!”

Thẩm Tĩnh Nghi trợn trừng mắt hỏi: “Đó có phải là người lần trước bà nói với tôi không, là vị Hoàng Mi đại tiên thần thông quảng đại mà bà muốn giới thiệu với tôi ấy hả?”

Từ Tuệ Linh gật đầu nói: “Chính là ông ta.”

Sắc mặt của Thẩm Tĩnh Nghi đột nhiên trở nên khó coi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.