Chương 227
Đầu ngón tay của Lục Vân khẽ chuyển động, thoáng chốc đã thấy một đạo phù ngưng tụ hiện ra trong không trung và hòa vào lá bùa.
Ngay sau đó hắn nghe thấy tiếng thở hổn hển, lá bùa cũng theo đó biến mất trong nháy mắt, cùng lúc đó ngay mũi xuất hiện một mùi hôi khét khét và vô cùng khó chịu tỏa ra.
Lục Vân nhìn một cách chuyên tâm mà ghim vào huyệt đạo trên đầu của Thẩm Kim Hoa vài nhát kim.
Mười lăm phút sau, Thẩm Kim Hoa mở mắt ra , giọng nói vẫn còn có chút yếu ớt nói:
“Lục thần y…”
“Đừng nói gì cả, nghe tôi nói trước!”
Lục Vân ngắt lời ông ta nói: “Ông không phải bị bệnh gì quá lớn, mà là do sát khí từ tà linh. Có người cố ý dùng tà thuật làm hại ông, và cái thứ tà vật đó đang được giấu trong gối của ông đấy.”
Nghe thấy điều này, mặt mày Thẩm Kim Hoa sợ hãi tái nhợt, ngay sau đó ông ta vội vàng chống cơ thể của mình ngồi dậy để kéo chiếc gối ra, xé chiếc gối bông ra và tìm thấy một miếng ngọc màu đỏ máu.
Miếng huyết ngọc đó chỉ to bằng lòng bàn tay, lại được giấu trong gối bông rất kỹ nên hoàn toàn không cảm nhận được nó.
Thẩm Kim Hoa vẻ mặt u ám nói:
“Chả trách lúc trước Lục thần y đã nói với tôi là nên để ý đến những người xung quanh mình, hóa ra có người thật sự muốn giết tôi, nhưng người đó là ai chứ?”
().
Người duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3378673/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.