Chương 202
Nhìn cô điên điên khùng khùng chạy ra khỏi Trần gia, Lục Vân chỉ thở dài.
Sớm biết như vậy thì sao lúc trước lại làm thế!
“Hiện tại con tôi đã chết, Cố An Kỳ cũng điên rồi, các người vừa lòng rồi đúng không, còn ở lại nơi đây làm gì?” Trần Thái lạnh lùng nhìn quét qua đám người Nam Giang Vương, nói với giọng khàn khàn.
Đám người Lôi Áo không lên tiếng, mà yên lặng đưa mắt nhìn về phía Lục Vân.
Giây lát sau, chỉ nghe Lục Vân lạnh nhạt mở miệng nói, “Món nợ hôm nay đã tính xong, nhưng Trần gia các người đã quên món nợ mười lăm năm trước sao?”
Nợ mười lăm năm trước?
Mọi người trong Trần gia cảm thấy khó hiểu
Lục Vân hít sâu một hơi và nói, “Ông không muốn cho tôi một lời giải thích về trận hoả hoạn ở viện mồ côi Dương Quang vào mười lăm năm trước sao? Trần Bình!”
Hắn lập tức nhìn thẳng về phía Trần Bình.
Vốn dĩ Lục Vân chuẩn bị chờ đến đại thọ 60 của Trần Thái thì mới tính món nợ này với bọn họ, nhưng gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, có vẻ Trần gia đã gấp không chờ nổi muốn tìm đường chết, vậy Lục Vân chỉ có thể tính nợ trước mấy ngày.
Trần Bình bỗng nhiên run rẩy, hỏi, “Cậu và viện mồ côi Dương Quang… có quan hệ như thế nào?”
“Mười lăm năm trước, tôi chính là một thành viên trong viện mồ côi, hơn nữa suýt nữa đã chết trong trận hoả hoạn đó, ông nói xem tôi có quan hệ gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3378648/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.