Chương trước
Chương sau
 

Chương 193

“Đương nhiên với thực lực hiện tại của Trần gia, muốn có bao nhiêu tạp chí Giang Thành mà chẳng được? Có sự bảo hộ của chú An, em tin rằng toàn bộ Giang Thành sẽ nhanh chóng thuộc về Trần gia chúng ta thôi.”

“Ừm, em rất hạnh phúc khi được gả cho anh.”

Cố An Kỳ dựa đầu vào vai người thanh niên một cách thân mật.

Người thanh niên có gương mặt nữ tính này chính là Trần Tử Ngang.

Vốn dĩ Cố An Kỳ gả vào Trần gia là vì muốn dựa vào thế lực Trần gia để trả thù Diệp Khuynh Thành nên cô ta không hề có kỳ vọng nào về phương diện vợ chồng.

Huống chi chồng của cô ta thậm chí còn không có thứ đó, cho nên rốt cuộc cô ta có thể mong đợi được gì đây?

Thế nhưng Cố An Kỳ đã sớm nhận ra rằng bản thân mình đã sai.

Tuy rằng Trần Tử Ngang không còn năng lực ở phương diện đó nữa nhưng dù sao anh ta cũng từng là lãng tử rong chơi chốn phồn hoa nên rất có năng khiếu trong việc dỗ dành phụ nữ.

Người xưa có câu: Giang Bắc có những người giỏi ăn nói, Trần Tử Ngang chính là một ví dụ.

Kết hợp với một số công cụ chạy bằng điện khiến cho Cố An Kỳ vui sướng tới mức không chịu nổi.

Vì thế những gì cô ta nói với Trần Tử Ngang không hề trái với lòng mình mà bởi vì sau khi kết hôn với Trần Tử Ngang, cô ta đã thực sự trải qua rất nhiều niềm vui và hạnh phúc mà trước đây cô ta chưa từng được trải qua.

Trong khi mọi người trong Trần gia vẫn còn đang vui vẻ chuẩn bị cho tiệc mừng thọ diễn ra vào hai ngày sau. Đột nhiên Giang Nam vương Lôi Áo cùng với một số người không mời mà tới, trên tay mỗi người cầm một chiếc hộp khóa.

Khi nhìn thấy bọn họ, trên gương mặt mọi người trong Trần gia đều tỏ rõ sự thù địch.

Trần Bình híp mắt nói: “Giang Nam Vương, các người thật đúng là không sợ chết. Tôi vừa mới cảnh cáo các người chiều nay, vậy mà các người lại tới tận cửa tìm chết sớm vậy sao?”

“Ha ha, đừng hiểu lầm, đừng hiểu lầm.”

Lôi Áo xua tay, cười nói: “Không phải hai ngày nữa là tiệc mừng thọ 60 tuổi của ba ông sao? Nghĩ đi nghĩ lại, chúng tôi không nhận được thư mời. Đến lúc đó không nhận được thiếp mời mà lại đến thì thật xấu hổ nên chúng tôi nhất trí quyết định đến chúc mừng ông cụ trước.”

Đến chúc mừng trước?

Mọi người trong Trần gia ngơ ngác.

Trần Bình nói với vẻ mặt âm trầm: “Tôi chưa từng nghe nói có quy tắc chúc mừng trước. Nếu như dám giở trò thì hôm nay bất cứ ai cũng đừng hòng rời khỏi Trần gia.”

“Ha ha, không không, ông không thấy chúng tôi mang quà tới sao?”

Lôi Áo mỉm cười và vỗ nhẹ vào chiếc hộp khóa màu bạc trong tay.

Thông thường, chiếc hộp khóa bạc này được sử dụng để cất giữ tiền.

Lẽ nào…

Dường như Cố An Kỳ đoán ra được điều gì đó, cô ta cười lạnh nói: “Giang Nam Vương, nếu như muốn lấy lòng Trần gia chúng ta thì cứ nói thẳng, không cần lấy cớ chúc thọ 60 tuổi của ông cụ làm cái cớ đâu.”

Lấy lòng?

Mọi người trong Trần gia nhìn Cố An Kỳ với vẻ khó hiểu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.