Chương 118
Hồ Vĩ Bình liên tiếp gọi hơn mười cuộc điện thoại ra ngoài, kết quả đều bị Lý Tuyền nhanh chân gọi trước, cuối cùng chỉ có hai ba người, anh em trước kia có quan hệ đặc biệt thân thiết với ông ta, đồng ý tới giúp đỡ.
Hồ Siêu đứng ở một bên, càng thêm buồn bực khó hiểu nói: “Cha, có phải cha bị rượu làm cho hỏng đầu óc rồi, người khác từ chối cha, cha còn vui vẻ như vậy?”
“Con không hiểu, cái này gọi là lùa cá vào lưới, sau đó một lưới bắt hết, ha ha ha!”
Cuối cùng, Hồ Vĩ Bình gọi hết những người ông ta quen trong danh bạ, sau đó vung tay lên nói: “Đi, tiểu Siêu, cùng cha lái xe đi bái phỏng sư phụ.”
Quốc y Đại sư Dư Hồng Văn, từng là giáo sư đại học Đông y, giáo sư nghiên cứu sinh, sinh viên dưới tay ông ta bồi dưỡng ra, ở các bệnh viện Long Quốc đều rất nổi tiếng.
Ngay cả cục trưởng cục y tế thành phố Giang Thành, cũng là học sinh của ông ấy.
Chẳng qua Dư Hồng Văn đã về hưu gần mười năm, hiện giờ đang trong trạng thái an hưởng tuổi già.
Lúc Hồ Vĩ Bình đi tới nhà thầy, thật trùng hợp, vừa vặn gặp được Lý Tuyền đi ra.
Hai người đều hừ lạnh một tiếng, làm bộ như không quen biết nhau.
Trong đình viện, chỉ thấy một vị lão già mặc áo vải màu trắng đứng ở dưới bóng cây, chậm rãi từ từ đánh Thái Cực quyền.
Chính là quốc y đại sư Dư Hồng Văn.
Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3378564/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.