Chương trước
Chương sau
Chương 116

Vừa mở mắt, ông ta bất chấp đau đầu, vội vàng gọi con trai hắn Hồ Siêu tới bên cạnh.

Khoảnh khắc nhìn thấy Hồ Siêu, sắc mặt Hồ Vĩ Bình đột nhiên biến đổi.

Chỉ thấy trên đầu con trai ông quấn một vòng băng gạc màu trắng, vội hỏi: “Đầu của con, là Lục tiên sinh đánh sao?”

Ngữ khí của Hồ Vĩ Bình, không phải phẫn nộ, mà là hoảng sợ.

Hồ Siêu lắc đầu nói: “Không phải, đây là con tự dập đầu xuống nền.”

“Vậy…… Lục tiên sinh thế nào rồi?”

Ngày hôm qua Hồ Vĩ Bình uống rượu xong liền ngất đi, cho nên cũng không biết chuyện xảy ra sau đó.

Vẻ mặt Hồ Siêu có chút xấu hổ: “Ngày hôm qua… con cũng ngất đi rồi, ba, Lục tiên sinh kia, rốt cuộc là ai?”

Hồ Siêu rất nghi hoặc.

Hồ Vĩ Bình thở dài nói: “Còn nhớ cha đã nói với con, Giang Thành xuất hiện một vị thần y rất lợi hại không?”

Hồ Siêu gật đầu.

Việc này hắn đương nhiên nhớ rõ, bởi vì vừa mới hai ngày trước Hồ Vĩnh Bình vừa nhắc với hắn chuyện này.

Nghe nói vị thần y kia, hiểu được Cửu Chuyển Hồi Dương Châm Pháp, ngay cả quốc y đại sư Dư lão, sau khi nghe nói đều muốn bái hắn làm thầy.

“Cha, chẳng lẽ vị thần y mà cha nói, chính là Lục tiên sinh?” Hồ Siêu tựa hồ nghĩ tới điều gì đó, hỏi.

Hồ Vĩ Bình gật đầu: “Đúng vậy, chính là ngài ấy, không chỉ như thế, Lục tiên sinh còn có một người chị tên là Liễu Yên Nhi, hình như có quan hệ thân thiết với Vân Lộc đại sư.”

Hồ Siêu nghe vậy sắc mặt từ trắng chuyển sang tím rồi lại chuyển sang đen.

Khi hắn nghe cha nhắc đến vị thần y kia, còn tưởng rằng đối phương là người già khốc rồi, sao có thể nghĩ đến lại còn trẻ như vậy.

Ngày hôm qua, thật đúng là suýt nữa gây nên đại họa!

Hồ Vĩ Bình đột nhiên giật mình, nói: “Mau, mau lật danh bạ điện thoại di động, xem có cách liên lạc với Lâm Thanh Đàn không?”

Hồ Siêu cười khổ: “Đã sớm xóa rồi.”

Lâm Thanh Đàn đã rời khỏi bệnh viện trung y Giang Thành hai năm, lúc trước ở bệnh viện, Hồ Siêu cố sức theo đuổi Lâm Thanh Đàn nhưng không thành công, nếu còn giữ lại số điện thoại của cô ta, không phải tự ngược chính mình hay sao?

Xem ra chỉ có thể đến khoa y tế tìm.

Hồ Vĩ Bình cố gắng đứng lên, chuẩn bị lên đường đi tới bệnh viện trung y Giang Thành.

Lúc trước Lâm Thanh Đàn từng làm việc ở bệnh viện, cho nên phương thức liên lạc của cô nhất định được lưu trữ ở khoa y tế, nên hiện tại chỉ có thể hy vọng Lâm Thanh Đàn không thay đổi số điện thoại mà thôi.

Mà ngay khi Hồ Vĩ Bình sắp ra cửa, điện thoại di động của hắn đột nhiên rung lên, lấy ra thấy là một dãy số xa lạ, còn tưởng rằng là bệnh nhân nào đó gọi tới, ông ta không hề nghĩ ngợi liền từ chối nhận.

Nhưng mà một lát sau, một tin nhắn đột nhiên gửi tới: Tôi là Lục Vân.

Lục tiên sinh?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.