Chương trước
Chương sau
Chương 10

Tán gẫu gần nửa giờ, Diệp Khuynh Thành đứng dậy nói: “Ngô gia gia, cháu phải về tập đoàn Khuynh Thành, lần sau lại đến thăm ông.”

“Ừ, sự nghiệp quan trọng hơn, cháu mau về đi.” Ngô Văn Đức vui mừng nói.

“Nếu Vương Cương còn dám chọc ông tức giận, nhất định phải nói cho cháu biết, cháu sẽ đập gãy chân chó của nó.”

Tạm biệt Ngô Văn Đức xong, Diệp Khuynh Thành lại nhìn về phía Lục Vân: “Cậu đi theo tôi, tôi có vài lời muốn nói với cậu.”

Lục Vân gật gật đầu, yên lặng đi theo sau mông chị cả.

Ra khỏi sân, chỉ thấy trên đường cái bên ngoài đậu một chiếc Porsche 911, tài xế đang chờ ở một bên.

Lên xe đi.

Diệp Khuynh Thành lời ít ý nhiều.

Lục Vân tiến vào ghế sau xe Porsche, trong nháy mắt cũng cảm giác được một cỗ hàn ý đánh úp lại, chính là đến từ chị cả Diệp Khuynh Thành.

Lục Vân trong lòng hơi kinh hãi.

Chị cả làm sao vậy? Cho dù mười lăm năm không gặp, xa lạ, cũng không đến mức lạnh lùng với mình như vậy chứ?

“Nói đi, cậu tiếp cận Ngô gia gia đến tột cùng có mục đích gì?” Diệp Khuynh Thành lạnh lùng mở miệng.

Mục đích?

Lục Vân ngẩn ra: “Chị, chị đang nói gì vậy?”

“Còn giả bộ? Tôi không có nhiều thời gian lãng phí với cậu như vậy, cần bao nhiêu tiền nói thẳng!”

Đôi mắt Diệp Khuynh Thành lạnh lùng nhìn Lục Vân.

Đã đến lúc này, Lục Vân làm sao có thể còn không rõ, sở dĩ chị cả đối với hắn lạnh lùng, là bởi vì cô coi mình là hàng giả.

Thú vị đấy.

Khóe miệng Lục Vân bỗng nhiên hiện lên một nụ cười, quyết định trêu chọc chị cả một chút, vì thế thân thể nằm về phía sau, toàn bộ phía sau lưng dán ở trên ghế ngồi, nhìn qua lười nhác vô cùng.

“Cô đã biết tôi là hàng giả, vì sao vừa rồi ở Ngô gia gia chỗ cô không vạch trần tôi?”

Quả nhiên dám thừa nhận.

Vẻ mặt Diệp Khuynh Thành càng lạnh như băng.

Quả thật như Lục Vân suy nghĩ, cô căn bản không cho rằng em trai của mình còn sống, vừa rồi sở dĩ không vạch trần, là bởi vì không muốn làm mất hứng của Ngô gia gia.

Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.

Những thay đổi của Ngô gia gia những năm này, Diệp Khuynh Thành là người rõ nhất, rất đau lòng, nhưng cũng không còn cách nào khác được.

Mười mấy năm qua, đây là lần đầu Ngô gia gia cười tươi như vậy, Diệp Khuynh Thành không đành lòng vạch trần.

Đương nhiên, những thứ này cô không cần thiết giải thích với một tên hàng giảcho nên không có trả lời Lục Vân, mà là lạnh như băng nhìn hắn.

Lục Vân tự tìm mất mặt, nhún vai nói: “Đưa tôi tới đoạn đường phía trước đi.”

Nói xong liền nhắm mắt lại.

Diệp Khuynh Thành bất đắc dĩ, đành phải nhìn tài xế: “Lái xe.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.