Giang Thành tháng bảy, nắng như đổ lửa.
Giữa dòng người náo nhiệt, một chàng trai gầy gò lặng nhìn thành phố vừa thân quen vừa xa lạ này.
"Mười lăm năm, rốt cuộc tôi đã trở về, bảy người chị của mình, mọi người có khỏe không?"
Người thanh niên thì thào.
Hắn tên là Lục Vân, vốn là một đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhi viện, lúc ở cô nhi viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyết thống, bọn họ xem hắn như người thân trong gia đình vậy.
Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rằng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho hắn.
Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó.
Vì thế các chị cùng hắn ngoắc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con.
Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi một ngày trận đại hỏa hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hắn.
Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa.
Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn.
Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hắn vào lòng, nói hắn đừng sợ.
Lửa cháy hừng hực.
Tám đứa nhỏ sợ hãi run rẫy dựa sát vào nhau, rất nhanh đã bị khói đặc sặc hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/2994123/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.