Két!
Cằm Hoa Tí Long thiếu chút rớt ra.
Một cước.
Chân Chân Chính chỉ ra một cước, liền đem Lý Hổ cho đá bay ra ngoài, còn đem cánh tay của hắn đánh đến gãy xương.
Người khác có thể không biết chỗ lợi hại của Lý Hổ, nhưng Hoa Tí Long lại vô cùng rõ ràng, Lý Hổ từ mười tuổi, mỗi ngày kiên trì đánh cọc gỗ, hai mươi mấy năm đều như vậy.
Cánh tay của hắn, sớm đã đạt tới trình độ cứng hơn gấp ba lần người bình thường.
Cũng chính nhờ vào đôi thiết thủ này, Lý Hổ có chỗ đứng trong giới, trở thành thủ hạ được Hoa Tí Long coi trọng nhất.
Thậm chí Hoa Tí Long đã đem hắn trở thành người nối nghiệp của mình mà bồi dưỡng.
Nhưng hôm nay.
Ở trước mặt thanh niên tên là Lục Vân này, Lý Hổ thậm chí ngay cả một cước cũng không tiếp được, đôi tay sắt kia, giòn giống như cái bánh tráng, đụng là nát.
Có thể tưởng tượng một cước này của Lục Vân, uy lực khủng bố cỡ nào.
Trong lòng Hoa Tí Long nổi lên sóng to gió lớn, mở to mắt nhìn Lục Vân nói: "Cậu rốt cuộc là ai?”
Nhan vật có quyền cước cao minh như vậy, hơn nữa lại còn rất trẻ, tuyệt đối không có khả năng là hạng người vô danh.
Cho nên Hoa Tí Long phải hỏi rõ ràng, miễn cho trêu chọc đến thế lực không nên trêu chọc.
“Tôi là ai?”
Đối mặt với vấn đề Hoa Tí Long, Lục Vân cười nhẹ một tiếng nói: "Tôi chỉ là một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/2994063/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.