"Aaa, ông đây liều chết với mày luôn!!”
Trần An gào rú lên ghê gớm, đồng thời cái sức mạnh võ giả của ông ta cũng bộc phát một cách hoàn toàn, thậm chí sức mạnh ấy còn khiến cho từng sợi tóc của ông ta đều dựng ngược lên y như bị sét đánh.
Điều này có thể chứng tỏ cơn lửa giận trong người ông ta sục sôi đến mức nào.
Ấy vậy mà Lục Vân bên này vân làm một vẻ mặt lạnh lùng không đếm xỉa, thậm chí hắn còn chủ động buông đầu Trần An ra, bản thân mình thì lui về phía sau mấy bước.
Làm vậy không phải bởi vì hắn sợ Trần An, mà là bởi vì ——
"Ông có biết thế nào là tuyệt vọng không?"
Lục Vân đầy đĩnh đạc nói, sau đó yên lặng chờ Trần An đem sức mạnh trong cơ thể đẩy tới cực hạn, sau đó hắn mới tung một quyền đánh ra.
Bịch!
Trần An ngã bổ xuống đất rồi thổ huyết.
Cái gì gọi là tuyệt vọng?
Thì đó chính là, hắn sẽ cho ông ta cơ hội để bộc phát ra sức mạnh lớn nhất của mình, sau đó hắn sẽ tung một quyền đánh nát tất cả những gì ông ta tự hào.
Thứ mà Lục Vân đánh nát hiện giờ không phải là cánh tay của Trần An, mà càng đau đớn hơn chính là sự quá đỗi tự tin của ông ta.
Trận đấu này chính là một thứ vạch rõ ranh giới của hai bọn họ, sức mạnh khác xa một trời một vực.
Khí thế hừng hực của Trần An như bị dập tắt ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/2993665/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.