Sau khi vợ chồng Diệp Hướng Vinh đi theo ra khỏi khách sạn, bọn họ không đi theo đến Quế Hoa viên, để tránh tạo áp lực quá lớn cho Diệp Khuynh Thành.
Chuyện tình cảm này.
Là cha mẹ, họ chỉ cần tạo cơ hội, để những người trẻ tuổi làm tiếp phần còn lại.
"Ông, ông nói cho tôi biết, chuyện tốt này thật sự có thể thành sự thật sao? Tại sao tôi càng ngày càng cảm thấy bất an?"
Hôm nay họ cùng nhau ăn cơm, Khương Lam cảm thấy bản thân bà đã đánh giá thấp tình cảm của con gái bà dành cho Lục Vân. Tại sao u Dương Minh Hạo một đứa ưu tú như vậy, mà cô lại có thể đối xử thờ ơ như vậy.
Điều này đã vượt quá mong đợi của Khương Lam.
Diệp Hướng Vinh cười khổ, trong lòng cảm thấy không rõ, trầm mặc một lát, rồi đột nhiên hỏi: "Phu nhân, nếu như Khuynh Thành thật sự chọn thằng nhóc họ Lục kia thì làm sao?"
"Tôi tuyệt đối không đồng ý!" Khương Lam vội vàng thốt lên.
Bà có ấn tượng xấu về Lục Vân, đặc biệt là thái độ cuồng vọng vô tri của Lục Vân vào ngày hôm đó ở biệt thự Lục Nhân, mỗi lần Khương Lam nhớ lại sẽ cảm thấy tức giận.
Một đứa trẻ lớn lên từ cô nhi viện có quyền gì mà hống hách như vậy? Hắn nói rằng hắn có thể cho Khuynh Thành một cuộc sống tốt nhất, đó là một điều viển vông.
Diệp Hướng Vinh do dự một chút, sau đó nói: "Kỳ thực, bà nên nhìn xem Khuynh Thành có tính cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/2993603/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.