Vợ chồng họ Diệp cuối cùng vẫn quyết định đưa Diệp Khuynh Thành về.
Lục Vân không hốt hoảng chút nào.
Bởi vì hắn vừa nói rằng mình sẽ tạo cho chị Khuynh Thành một bất ngờ lớn thì tuyệt đối không phải nói cho có, sự bất ngờ đó sẽ đủ để khiến Diệp gia chấn động.
Ngày này cũng sẽ đến sớm thôi.
Diệp Khuynh Thành cũng vì nghe lời cam đoan thề thốt chắc chắn đó của hắn nên mới đồng ý bề Diệp gia đợi hắn.
Sau khi ba người họ rời đi, Thẩm Kim Hoa mới đầy bất bình mà bênh vực nói:
“Lục thần y à, vợ chồng Diệp Hướng Vinh đúng là có mắt như mù vậy, đến Lục thần y cậu mà cũng coi thường khinh rẻ, sau này nhất định bọn họ phải hối hận.”
Lục Vân đầy chất vấn so đo mà liếc ông ta nói:
“Không hiểu sao tôi lại nghe ra được sự vui thích từ trong giọng nói của ông nhỉ?”
"Không thể nào, Lục thần y đừng đổ oan cho tôi…”
“Thôi được rồi, không cần phải giải thích nhiều đâu, nói thật thì tôi cũng chẳng ưa gì hai người bọn họ.”
Trần Kim Hoa nghe vậy lại càng hưng phấn hơn, ông ta ngay lập tức rèn sắt khi còn nóng mà nói:
“Đó là do Diệp gia bọn họ có phúc mà không biết hưởng, phải rồi, Lục thần y à, hiện giờ cậu có rảnh không, tôi muốn giới thiệu một người cho cậu.”
“Ai?”
“Tỉnh trưởng Dương Chấn Nham, ông ấy là bạn thời đại học của tôi, bây giờ đang ở nhà tôi đó!”
Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/2993594/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.