Lục Vân đậu chiếc xe đạp của mình ở cổng trường, sau đó cõng Thẫm Tĩnh Nghi lên xe rời khỏi khuôn viên trường đại học Giang Nam.
Thẩm Tĩnh Nghi đang mơ tưởng đến tất cả những gì có thể xảy ra tối nay, càng nghĩ càng đỏ mặt, trong lòng càng kích động, càng nghĩ càng nghĩ... Chà, hai cái chân dài càng kẹp chặt hơn.
Nhưng hai người vừa rời khỏi trường không bao lâu, liền bị chặn lại.
Lại bị chặn cửa!
Lại bị chặn cửa!
Tâm trạng đang tốt của Thẩm Tĩnh Nghi bị phá hoại, cô ta nhảy xuống xe đạp lao đến trước mặt nhóm người đối diện, chỉ vào mũi họ mà chửi: "Các người ngày nào cũng ăn no rồi không có việc gì làm sao... luôn vô ý tứ như vậy hả?"
Luôn như vậy?
Mấy nam thanh niên đi moto ngược chiều lập tức bối rối.
Trước đây họ từng chặn đường hai người này rồi sao?
Không đúng, đây không phải là chuyện mà bọn họ nên quan tâm, rõ ràng bọn họ tới đây để dạy cho Lục Vân một bài học mà, tại sao lại bị một cô gái hung hăng chỉ vào mũi mắng mỏ chứ?
Vai trò nhân vật bị đảo ngược à?
"A hèm... Vị mỹ nhân này, chúng tôi đến từ Hắc Hổ Đường. Chúng tôi tới đây để xử lý công việc. Mục tiêu là thằng nhãi sau lưng cô, xin mời tránh đường một chút."
Thanh niên cầm đầu sửng sốt một chút, sau khi hồi phục thần trí, đều muốn một lần nữa tìm lại khí thế cho mình, nhưng cảm giác lại quái lạ chỗ nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/2990196/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.