Chương trước
Chương sau
Yêu cầu Lục Vân cùng cô diễn cảnh nóng, nữ phụ không những không có phản đối, thậm chí còn có một tia mong đợi.

Không kể vẻ ngoài và khí chất của Lục Vân, thân phận và lai lịch của hắn mới là cái quan trọng nhất.

Võ giả

Em trai của Tiêu Thấm.

Bất kỳ một trong hai điểm, cái nào cũng đủ để bọn họ ngưỡng mộ, nếu cô có thể diễn giả thành thật, thì cô sẽ phất lên rất nhanh.

Tiêu Thấm làm việc ở Công ty giải trí Thiên Thịnh, một ông lớn trong ngành giải trí, có nguồn tài nguyên khổng lồ, nếu thông qua Lục Vân mà lấy được những nguồn tài nguyên đó thì sau này cô sẽ được thăng lên làm minh tinh hàng đầu, đây là cơ hội ngàn năm có một.

Đã vậy tại sao không đồng ý chứ?

Vì vậy, cô đang mong chờ điều đó.

Nhưng thế mà.

Lục Vân thậm chí còn không thèm suy nghĩ, nhún nhún vai nói: "Nếu như không có cảnh kích tình giữa tôi và chị sáu thì thôi đi, tôi sợ diễn với người phụ nữ khác sẽ lên đạn thật* đấy." (* cương thật)

Trong nội tâm của mấy nữ diễn viên: Chúng tôi không sợ nha, chúng tôi còn ước gì anh dùng súng thật, dù sao nhà sản xuất cũng đã sử dụng qua một lần.

Tiêu Thấm nghe ra hàm ý khác trong lời nói của hắn, cô hơi nheo mắt lại, khịt mũi nói: "Ý của em là, nếu em diễn với chị, em sẽ không sợ đụng súng đạn thật sao?"

Thực sự thông minh.

Lục Vân tán thưởng liếc nhìn Tiêu Thấm, sau đó ở trước mặt mọi người, hắn hào phóng ôm lấy eo mảnh khảnh của Tiêu Thấm nói: "Chị là chị sáu của em, làm sao em có thể sử động súng đạn với chị được!"

Vừa nói, một luồng nhiệt khí từ chiếc eo mảnh khảnh của Tiêu Thấm lan tràn, đi khắp toàn thân, giống như điện giật, làm thân thể mềm mại của Tiêu Thấm khẽ run, trong mắt cô trở nên cực kỳ oán hận.

Không còn nghi ngờ gì nữa, Lục Vân đang dùng chân khí để quậy phá.

Lão lưu manh này rõ ràng là một tên lừa đảo chính hiệu, hắn cố ý muốn làm mình khó xử mà, chị hai, chị ba lại nói hắn nhát gan, nói vậy lương tâm của các người không cắn rứt sao?

Trong lòng Tiêu Thấm khẽ phỉ nhổ, đem thân thể mềm mại thơm tho của mình dựa vào người Lục Vân, bởi vì hai chân cô đã mềm nhũn, chỉ có thể duy trì tư thế như vậy.



Lục Vân cười nhẹ, cố ý buông tay và bước chân sang một bên, điều này khiến Tiêu Thấm càng thêm tức giận.

Vì để không mất bình tĩnh, cô chỉ còn cách khập khiễng đi theo Lục Vân, dùng đôi tay mảnh khảnh nhéo eo Lục Vân, thấp giọng mắng: "Em còn dám di chuyển thêm một bước nữa xem!"

Từ ánh nhìn của mọi người xung quanh, chính là Tiêu Thấm chủ động dựa vào người Lục Vân.

Thực sự là chị em tình thâm.

Mọi người xung quanh đều ghen tị.

Sau khi Trần Túc nhìn thấy cảnh này càng cảm thấy hối hận, anh ta chưa từng thấy Tiêu Thấm thân mật với người đàn ông nào như vậy, nếu để bọn họ đóng cùng bộ phim truyền hình, cho dù là cảnh nóng, cũng không cần diễn viên thay thế.

Nói không chừng còn có thể đem nụ hôn đầu tiên của Tiêu Thấm trên màn ảnh gửi đi, đây chắc chắn sẽ là một chủ đề nóng.

Thật đáng tiếc, Lục Vân không có dự định gia nhập làng giải trí.

Tiêu Thấm chậm lại một lúc lâu, cảm thấy cảm giác điện giật trong cơ thể hoàn toàn biến mất, sau đó di chuyển cơ thể mỏng manh của mình ra khỏi cơ thể của Lục Vân, dù vậy, lúc này cô gần như vẫn còn lảo đảo.

Lục Vân vội vàng đỡ lấy cô, giả điên nói: "Chị sáu, chị xem chị kìa, quay phim vất vả quá, ngay cả đứng thẳng cũng không đứng thẳng được, không bằng chọn thời điểm nào đó đi, em châm cứu cho chị, bồi bổ khí huyết?"

"Hừ, lão lưu manh nhà em, chỉ biết giỏi giả vờ, đừng nghĩ chị không biết vừa rồi em mới động tay động chân." Tiêu Thấm phẫn nộ trừng mắt nhìn Lục Vân, oán hận nói.

Nếu không có nhiều người như vậy ở đây, cô nhất định để Lục Vân biết, rốt cuộc ai lớn ai nhỏ.

"Chị đi thay quần áo trước."

Tiêu Thấm lười cãi lại Lục Vân, đang định đi đến phòng thay đồ của đoàn làm phim để thay chiếc sườn xám trên người ra.

Lục Vân nhìn lại bộ đồ phản diện mà hắn đang mặc, cũng định đi thay quần áo của mình ra, khi hắn đi tới, Tiêu Thấm vẫn chưa thay quần áo.

Đúng là con gái chỉ biết lề mề.

Lúc này, nam diễn viên hàng đầu Lý Thành Phong đi tới, nói: "Cảm tạ anh Lục về việc vừa rồi."

Lục Vân kinh ngạc nhìn anh ta: "Cảm tạ cái gì?"



"Nếu như vừa rồi anh đồng ý với lời mời làm diễn viên của đạo diễn Trần, chắc chắn sau này anh sẽ thay thế luôn nhân vật của tôi rồi, cho nên, là anh đã cho tôi một cơ hội." Lý Thành Phong cười khổ một tiếng, nói.

Trong lòng anh ta cũng biết, khí chất của Lục Vân thích hợp đóng vai chính trong bộ phim này hơn anh ta, phải nói không ai thích hợp hơn Lục Vân.

Dù sao Lý Thành Phong nay không bằng xưa.

Lúc ở đỉnh cao của sự nghiệp, anh ta đã chọn chuyển đổi, một quyết định đòi hỏi sự can đảm rất lớn.

Ở thời đại lưu lượng là nhất này, cho dù là cựu streamer hàng đầu, chỉ cần hai ba năm không xuất hiện, cũng rất dễ dàng bị người đến sau thay thế.

Điều này là do chi phí đào tạo của tiểu sinh lưu lượng rất thấp, chỉ cần ngoại hình không tệ, sau khi được công ty quản lý thiết kế vẻ ngoài và tính cách, họ sẽ được đưa ra mắt để thử nghiệm.

Hỏng người này thì thay người khác, chắc chắn sẽ có người trồi dậy được.

Đối với những công ty quản lý này, cho dù chín mươi chín người đầu tiên là bia đỡ đạn, chỉ cần người thứ một trăm bạo hồng, thì cũng đủ mang đến một khoản lợi nhuận khổng lồ.

Không giống như những công ty quản lý trước kia, để bồi dưỡng một người cần một khoản chi phí rất lớn, bởi vì kỹ năng diễn xuất cũng cần có thời gian để tôi luyện.

Đầu tiên, để thu hút fan hâm mộ các tiểu sinh lưu lượng cần có ngoại hình và thiết kế hình tượng, còn kỹ năng diễn xuất không quá quan trọng.

Vì vậy, sau khi nổi tiếng nhiều tiểu sinh lưu lượng sẽ thường xuyên xuất hiện trên màn ảnh, thừa diệp còn nổi mà điên cuồng hút tiền, có cảm giác như đang ăn tươi nuốt sống tuổi trẻ của bản thân.

Không giống như Lý Thành Phong, vào thời kỳ đỉnh cao của danh tiếng, anh ta lại chọn ổn định cuộc sống.

Điều đó cũng có nghĩa là Lí Thành Phong cực kỳ dễ bị các tiểu sinh lưu phía sau thay thế.

Anh ta đã bỏ lỡ thời điểm đỉnh cao, không giống như hai ba năm trước, ngày nào cũng có vô số người đến mời anh ta đóng phim, lần này là anh ta chủ động tìm Trần Túc tự mình tiến cử mình, Trần Túc cũng nghĩ đến tình bạn trước đây mà đồng ý cho anh ta một cơ hội.

Là tác phẩm trở lại đầu tiên sau khi chuyển đổi*, Lý Thừa Phong vô cùng trân trọng cơ hội này và đã làm việc rất chăm chỉ trong quá trình quay phim. (*chuyển từ tiểu sinh lưu lượng chú ý độ nổi tiếng sang làm diễn viên phái thực lực chú ý diễn xuất)

Nhưng dù có cố gắng thế nào thì vẫn có một khoảng cách nhất định so với một tuyển thủ tài năng như Lục Vân.

Bởi vì Lục Vân không hề diễn xuất, nhưng lại có khí chất như vậy, cho dù những diễn viên kỳ cựu của những thập niên trước có đến, cũng sẽ cảm thấy xấu hổ.

Lục Vân vỗ vai Lý Thành Phong và nói: "Thiên tài chính là như vậy, nhưng đừng nản lòng. Tôi nghĩ anh sẽ có cơ hội trong tương lai, anh có thể thử đóng vai Vân Thiên Thần Quân."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.