Mặc dù có một số hiểu lầm nhỏ nhưng kết quả vẫn rất tốt.
Tâm trạng chán nản của Long Diệc Tuyết bị cuốn đi.
Sau khi Tiêu Thấm thay chiếc sườn xám ra, ba người họ cùng nhau rời khỏi phim trường.
Tiêu Thấm vẫn đội mũ chống nắng và đeo khẩu trang. Không phải để tránh các tay săn ảnh, mà để tránh gây sự chú ý của những người qua đường.
Về phần Lục Vân và Long Diệc Tuyết.
Người qua đường hoàn toàn không biết họ, vì vậy không cần phải che giấu.
Vừa rời khỏi đoàn phim không xa.
Lục Vân cười nhẹ và nói: "Lại có một kẻ có mắt không tròng theo dõi chúng ta."
Tiêu Thấm bình tĩnh nói: "Đây không phải là điều bình thường sao? Những tay săn ảnh đó dựa vào việc này để kiếm sống mà."
Cô đã sớm quen với việc này.
Nhưng sau đó.
Đôi mắt đẹp dịu dàng của Tiêu Thấm lóe lên một tia giảo hoạt, cô nói: "Haizz, ban đầu quay phim chỉ vì sở thích, nhưng ai mà ngờ quay phim cho vui lại nổi tiếng như vậy, vừa nổi tiếng thì những rắc rối cũng lần lượt kéo nhau đến."
Nhất thời Lục Vân lạnh lùng liếc nhìn cô một cái.
Chị sáu học theo văn học Versailles* khi nào vậy. (Tương tự với từ Flex, nghĩa là khoe khoang kiểu khiêm tốn)
Chẳng mấy chốc, hắn đã biết Tiêu Thấm muốn làm gì.
Sau khi Tiêu Thấm nói xong, bỗng nhiên thân hình xinh đẹp lách nhẹ một cái, thay đổi vị trí với Long Diệc Tuyết, hơn nữa còn cố ý đẩy đẩy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/2989171/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.