Mạc Phàm hiển nhiên rõ ràng cảm nhận được địch ý này, thản nhiên mỉm cười:
“Cám ơn!”
Bạch Chấn Dương nhìn chăm chăm vào mắt Mạc Phàm: "Hy vọng anh có năng lực chăm sóc Hiểu Y thật tốt."
Sau đó càng tăng thêm giọng điệu:
“Không biết lần sau gặp lại, anh còn có thể cười sáng lạn như vậy không!”
Bị mất mặt như vậy, Bạch Chấn Dương đương nhiên không. có ý định ở lại đây ăn tối, mang theo mấy người nổi giận đùng đùng rời khỏi.
Chờ bọn họ rời đi, Hà Tiểu Y lè lưỡi với Mạc Phàm:
“Anh rể, anh sẽ không trách em tự ý làm loạn, lấy anh ra làm lá chắn chứ?”
"Đương nhiên là không." Mạc Phàm lắc đầu cười, nhưng khi nhớ tới biểu tình vừa rồi của Bạch Chấn Dương, vẻ mặt nhất thời lạnh đi một chút:
"Hiểu Y, tâm tính người bạn học này của em không đúng lắm, sau này phải cẩn thận hơn."
Hạ Tiểu Y cười rạng rỡ: “Em cũng không lo lăng, có anh rể ở bên cạnh em rồi.”
Hạ Thiên Kỳ bên cạnh nghe vậy cũng mím môi cười, tuy rằng nàng không nói thêm gì, nhưng cũng đồng ý với với lời này của Hạ Hiểu Y.
Trong lòng cô tràn ngập cảm giác an toàn. Tất cả đều do. Mạc Phàm mang đến. Bọn họ cũng không phải sợ những chuyện tương tự chuyện Tống Viễn Đông nữa.
Sau khi rời khỏi nhà hàng, Bạch Chấn Dương hung hăng đạp mấy cước vào chiếc xe đắt tiền của mình, cho đến khi cửa xe bị móp, biến dạng nghiêm trọng mới dừng lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-tro-ve/3001830/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.