Lần này đến lượt Mạc Phàm kinh ngạc: "Ngay cả con nhóc như em cũng biết Tô Khuynh Thành?”
"Đúng vậy, mấy năm trước cô ấy từng đến biên giới Bắc An, còn thuận tay giải quyết một nhóm thổ phỉ từ Haider vượt biên giới đến Đại Hạ cướp bóc. Lúc ấy, chuyện này đã rầm rộ rất lớn đến Bắc An đó!” Hạ Hiểu Y cũng không có ý đem vị Khuynh Thành tiên tử này trở thành địch nhân, ngược lại là bộ dáng ngưỡng mộ và sỉ mệ:
"Nghe nói Khuynh Thành tiên tử một mình liền ngăn được. mấy trăm người man rợ Haider, cứu cả một thị trấn ở biên giới."
Mạc Phàm nheo mắt lại: “Nghe nói Tô Khuynh Thành là người phương nam, cô ấy đến phương bắc làm gì?”
Hạ Hiểu Y lắc đầu: "Em cũng không biết. Chỉ nghe nói hình như cô ấy ở trong Núi Tuyết ở Bắc cảnh vài ngày, nói là đến thăm cố nhân một chút, thế nhưng, trong Núi Tuyết kia cũng không có người ở mà”
Ánh mắt Mạc Phàm khẽ động, dường như đã nghĩ tới cái gì.
Không ai sống trong những ngọn núi phủ tuyết lạnh giá, nhưng trong thế giới phủ đầy tuyết đó có một nghĩa trang liệt sĩ!
Ở nơi sâu nhất của nghĩa trang, còn có một ngôi mộ của thiếu tướng!
Mà bên trong ngôi mộ đó thật ra chỉ có một bộ quân phục mà thôi!
Chẳng lẽ, Tô Khuynh Thành vượt ngàn dặm đến biên cảnh phía bắc, chỉ là vì tế lễ vị hôn phu thời thơ ấu kia của nàng sao?
Mà lúc ấy Mạc Phàm giả chết thoát thân, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-tro-ve/3001793/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.