Quyền Khôn Sơn dừng từ “nhắc nhở” để nói, nhưng nhắc kiểu này cũng không khác gì so với cảnh cáo.
Thiệu Quyên giận đến phát run: "Quyền hiệu trưởng, ông thật quá đáng! Nếu ai cũng như ông, trường học sẽ thành bể nhuộm lớn! Vì lợi ích của mình, ông đã hy sinh tương lai của một đứa trẻ, công bằng ở đâu? Đạo đức nhà giáo ở đâu?"
“Đủ rồi!” Quyền Khôn Sơn vỗ mạnh bàn một cái, âm lượng tăng cao:
"Chú ý thân phận của cô! Thiệu Quyên, cô không có tư cách nói chuyện với tôi như vậy!
Hốc mắt Thiệu Quyên đỏ bừng, nước mắt lưng tròng, cô. nhìn bộ mặt hiệu trưởng đáng ghét kia, tức giận đập mạnh tờ đơn từ chức lên bàn, gắn từng chữ:
"Giáo viên ở trường này, tôi không làm nữa.”
Mặc dù giọng nói rất nhẹ nhàng, nhưng lời nói lại cực kỳ có trọng lượng!
Quyền Khôn Sơn thấy thế, không những không tức giận, ngược lại nở nụ cười:
"Ha ha, cô giáo Thiệu, cô đã định sớm rời đi rồi sao?”
Vừa nói, ông ta vừa cầm tờ đơn thôi việc lên, nhìn cũng không nhìn, trực tiếp xé nó thành hai nửa!
"Ông... Thiệu Quyên không nghĩ tới đối phương lại như vậy, khó có thể tin nói:
"Sao ông có thể xé đơn từ chức của tôi như vậy?”
Quyền Khôn Sơn vò nát tờ đơn thôi việc, ném vào thùng rác, khinh thường cười:
"Cô Thiệu, đơn từ chức của cô không được chấp nhận. Thỏa thuận làm việc giữa cô và nhà trường còn đang trong thời gian hiệu lực, nếu cô đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-tro-ve/3001768/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.