Ồ? Mạc Phàm nhướng mày nói: “Đây là lời mời sao? Có vẻ rất không có thành ý.”
"Đây đương nhiên là mời." Đôi môi đỏ mọng chói mắt, trên mặt người này cũng mang theo ý ngạo nghễ:
“Nhưng mà, ở Ninh Châu, không ai có thể cự tuyệt lời mời của thiếu gia nhà ta”
Mạc Phàm cười nói: "Nếu tôi nhất quyết muốn từ chối?”
“Đó chính là rượu mời không uống, mà muốn uống rượu phạt!” Nữ nhân này nói xong, ánh mắt trở nên sắc bén, trên người lập tức dâng lên cỗ khí thế cường đại.
Hai vệ sĩ cường tráng cũng tràn đầy khí thế, không khí trước khách sạn phút chốc trở nên áp lực hơn rất nhiều!
Mạc Phàm cảm thấy rất thú vị. Người phụ nữ này vậy mà đã là cấp B.
Hai vệ sĩ còn lại cũng gần đỉnh phong cấp C.
Trong cuộc sống của người bình thường, cấp độ B thực. sự đã là rất hiếm, nếu không, Hàn Hà Duyên cũng không đến mức được xưng là Bắc An đại sư.
Bởi vì ba người phô diễn thực lực mà rất nhiều người qua đường đều vội tránh né, nhưng cũng không đi quá xa, trốn ra hai ba chục mét liền đứng yên chờ xem náo nhiệt.
"Phái ra đội hình như vậy đến mời, thật sự là rất có thành ý" Mạc Phàm cười cười, sau đó nhún vai thản nhiên nói:
"Nhưng nếu như tôi vẫn cự tuyệt, các người định động thủ sao?”
"Nếu như vậy, ý của Lâm tiên sinh liền không đáng nói đến. Có đi hay không, không phải là chuyện ngươi có thể làm chủ”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-tro-ve/3001701/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.