Mạc gia.
Giờ phút này, Mạc Khải Ca đang cùng phụ thân Mạc Kình Thương ăn sáng.
Hắn do dự mấy lần, rốt cục mở miệng nói một câu: "Bố, Mạc Phàm đã trở lại.”
Mạc Khải Ca là anh họ của Mạc Phàm, cũng là người có hy vọng tiếp quản quyền lực gia tộc nhất trong thế hệ này của Mạc gia. Hiện tại hắn ta chủ yếu phụ trách việc kinh doanh khai thác Nguyên Tinh của gia tộc.
Thế gia đều là như vậy, một khi đến tuổi thích hợp, liền không thể không cân nhắc vấn đề kế nhiệm và nắm quyền.
Mạc Khải Ca cũng như thế, qua vài năm nữa, liệu anh có thể thuận lợi tiếp nhận vị trí gia chủ của Lâm gia từ Mạc Kình Thương hay không cũng không phải là điều rất chắc chắn.
Cho nên, hắn phải cố gắng hết sức để đạt được một số thành tích để gây ấn tượng với những trưởng bối trong gia tộc.
"Mạc Phàm đã trở lại? Mạc Phàm nào?" Mạc Kình Thương uống một ngụm cháo, lúc nói chuyện thậm chí còn không buông bát đũa xuống.
Tuổi thật của hắn đã hơn sáu mươi, nhưng tướng mạo. vẫn như một trung niên tầm bốn mươi. Khuôn mặt vuông vẳn, lông mày rậm, trên môi có râu rậm, tạo cho người ta cảm giác điềm tĩnh và uy nghiêm.
"Chính là đứa con trai mà chú mang về, sau đó bị trục xuất khỏi nhà." Mạc Khải Ca nâng mắt lên, có chút kinh ngạc vì lời nói của cha mình.
Lúc trước Mạc Phàm bị cha hẳn tự mình hạ lệnh trục xuất khỏi nhà. Mười năm trôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-tro-ve/3001660/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.