Tô Phỉ lao tới bên ban công, trong lòng nói không nên lời là tư vị gì, cũng không có khoái cảm trả thù, ngược lại còn có một chút ảo não. 
Hôm qua tuy rằng cô uống quá nhiều, nhưng ý thức vẫn tỉnh táo. 
Nếu như nhớ không lầm, là cô chủ động câu dẫn đối phương, giống như là trong lòng chứa đựng một ngọn lửa, vô thức muốn hòa tan tất cả bên người. 
Tô Phỉ cảm thấy, hẳn là ly rượu kia đã bị người động tay động chân. 
Nhưng gỗ đã đóng thuyền, nói cái gì nữa cũng muộn rồi. 
Cô là người phụ nữ Tô gia dùng hết toàn bộ tài nguyên bồi dưỡng ra, những năm gần đây cẩn thận chú ý, nửa bước không dám có chút sai, chính là vì vinh quang của gia tộc. 
Nhưng lúc này đây coi là chuyện gì xảy ra, đem tất cả trách đổ trên người người khác? 
Tô Phỉ lau khóe mắt, ôm bả vai nhìn lên bầu trời, cảnh báo bản thân không được cúi đầu, vương miện sẽ rơi xuống. 
Triệu Đông có chút bất ngờ hỏi: “Cô khóc?” 
Anh vốn tưởng rằng sẽ nghe thấy một đạo trả thù cười lạnh, không ngờ, lại nhìn thấy dưới mặt nạ lạnh như băng là mềm yếu. 
Chẳng lẽ lúc trước cô không để bụng, lúc trước tất cả ngang ngược cùng cường thế đều là giả vờ? 
Nghĩ đến đây, anh bỗng nhiên có chút đau lòng, mặc kệ Tô Phỉ mạnh mẽ thế nào, ngang ngược như thế nào, chung quy vẫn là một người phụ nữ. 
Người phụ nữ đầu tiên của anh! 
Nghe thấy âm thanh của Triệu Đông, vẻ mặt cô kinh ngạc quay đầu: “Anh… anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-trieu-dong/224734/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.