Chương trước
Chương sau
Đợi tới khi Giang Khương trở lại trụ sở, lúc này phòng tuyến sụp đổ đã được xây dựng lại xong. Thấy Giang Khương trở về, Hoàng Văn Hiên hưng phấn tới chờ đón, nói: 

 - Thường ủy Giang đã trở về rồi, tình hình bên trong thế nào rồi? 

 - Toàn bộ thế giới dưới lòng đất vẫn như trước kia, chẳng qua hẳn Sư Khung đã dẫn một nhóm người tiến lên thế giới trên mặt đất trước! Trụ sở của chúng ta rất khó gặp phải công kích một lần nữa! 

 Giang Khương lắc đầu khẽ nói: 

 - Lão Hoàng... Nơi này chắc phải phiền ông và phó chủ nhiệm Lý đóng giữ... Chẳng qua thực lực yêu tộc vẫn đầy đủ như cũ, cho nên không cần liều lĩnh... Đợi tới tình hình bên ngoài ổn định hẳn, lúc đó sẽ do Viện ủy hội quyết định tiếp! 

 - Tốt, thường ủy Giang cứ yên tâm... Có tôi và lão Lý ở đây, nơi này tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề gì nữa! 

 Dặn dò hết rồi, Giang Khương liền dẫn theo đám người Y Phù và Từ Thanh Linh đi ra ngoài. 

 Mà lúc này đã là rạng sáng ở thế giới bên ngoài... 

 Trong màn đêm đen kịt, trong một thung lũng bí ẩn, một tảng đá lớn lặng yên dời ra, lộ ra một cái hang lớn có bề rộng chừng hai thước... 

 Rất nhanh sau đó liền có bóng người chạy nhanh ra. Bóng người xuất hiện, nhìn quanh thật nhanh một hồi xung quanh rồi vẫy vẫy tay với bên trong hang. 

 Không bao lâu sau, một đám người nối đuôi nhau xuất hiện... 

 Những người này đội mũ che kín đầu, toàn thân trùm kín. Sau khi xác nhận bốn phía an toàn rồi, bọn họ mới đứng vòng ở trước cửa hang. Một bóng người có thân hình cao lớn đi ra, chính là yêu vương Sư Khung! 

 - Hít... 

 Sư Khung hít sâu một hơi, quay đầu nhìn bầu trời đầy sao trên đỉnh đầu, trên mặt hiện lên vẻ mê mang nhạt, lẩm bẩm: 

 - Nơi này chính là thế giới mặt đất mà tộc ta vẫn ngày đêm mong nhớ... 

 - Đúng vậy... Đại vương... Nơi này chính là thế giới mặt đất. Ngài là vị yêu vương đầu tiên leo lên thế giới mặt đất trong trăm ngàn năm qua! 

 Một gã yêu tộc thân hình cao lớn bên cạnh cung kính nói. 

 Sư Khung nhìn quét qua bầu trời mênh mông bát ngát trước mặt, tia sáng trong mắt lóe lên, quay đầu nhìn cảnh trống trải trước mắt, nhảy lên một khối đá lớn, trầm giọng hưng phấn nói: 

 - Từ hôm nay trở đi, yêu tộc ta lại tái hiện trên thế gian, đoạt lại thế giới này! 

 - Đại vương uy vũ! 

 Một đám yêu tộc bên cạnh cúi đầu, trầm giọng hưng phấn hô. 

 Lúc này Hồ Mục chậm rãi đi tới, nhìn quanh bốn phía một hồi, trong mắt cũng lóe lên vẻ say mê nhàn nhạt nhưng phục hồi tinh thần rất nhanh, vẫy tay về phía sau. 

 Đám yêu tộc phía sau liền lục tục mang theo bốn năm cái cáng, trên cáng đều là Nhân tộc mặt bị bịt kín, không hỏi không biết. Lý Nguyên Bân cũng ở trong đó. 

 Đợi tới khi nâng hết mấy cái cáng ra, tất cả yêu tộc đều đi ra ngoài động. Hồ Mục khom người nói: 

 - Đại vương... Nơi này không thể ở lâu... Chúng ta phải nhanh chóng đổi vị trí khác! 

 - Tốt! 

 Sư Khung gật đầu đồng ý, nhảy xuống từ tảng đá, sau đó liền dẫn theo đại đội, đi về một phương hướng đã tính trước. 

 Mấy trăm yêu tộc này đi trong rừng núi, trong rừng cây liền nhanh chóng vang lên tiếng bước chân. 

 Chẳng qua chỉ một hai phút sau, khi mười mấy tên yêu tộc còn đang đi rất nhanh về phía trước, đột nhiên ở trước đó sáu bảy mươi mét xuất hiện một tia sáng đỏ rất mảnh. 

 Chẳng qua cũng không ai chú ý tới một tia sáng đỏ rất nhỏ này. Nhưng ở một trụ sở giám sát của quân đội cách đó bảy mươi cây số, một chiếc đèn đỏ nhỏ nhanh chóng nhấp nháy. 

 Một gã tình báo viên phụ trách giám sát nhanh chóng mở màn hình, cẩn thận quan sát một chút sau đúng hưng phấn hẳn lên: 

 - Khu F16 phát hiện rất nhiều sinh vật hình người... Mau, phát báo động! Đồng thời điều phái máy bay không người lại ở phụ cận tới điều tra, xác nhận được... 

 Tiếng báo động phát ra, bên trong trung tâm tác tình báo tác chiến cách trụ sở Long Sơn hơn trăm cây số, các thành viên ban tình báo ngoại viện Thiên Y nhanh chóng phân tích số liệu vừa chuyển tới, hai mắt sáng ngời. 

 - Chủ nhiệm Vương, căn cứ theo phân tích, có ít nhất mười đến hai mươi sinh vật hình người tồn tại ở đó! 

 Một thành viên tình báo lập tức báo cáo với người phụ trách ban tình báo này. 

 - Hả? Xác định không? Có cử máy bay không người lái tới xác nhận chưa? 

 Vị chủ nhiệm Vương kia lộ vẻ chấn động, trầm giọng hỏi. 

 - Đã phái đi rồi... Chúng ta tiếp nhận quyền điều khiển hai máy bay không người lái loại nhỏ gần đó... Đang di chuyển đến gần. Đồng thời máy bay không người lái quân dụng cũng đã được phái đi, dự tính trong vòng mười lăm phút nữa sẽ tới phụ cận! 

 Nghe thấy lời nói xác nhận này, chủ nhiệm Vương hài lòng gật đầu đáp: 

 - Tốt... Mau chóng xác nhận, đồng thời tăng mạnh xem xét phản ứng của thiết bị cảm ứng hồng ngoại ở gần đó... Xác nhận số lượng cụ thể của đối phương! 

 - Vâng! 

 Lúc này, đội ngũ yêu tộc đã rời đi chừng bảy tám cây số. Mà trong bảy tám cây số này lại có hai thiết bị cảm ứng hồng ngoại bị kích hoạt... 

 Tin tức bắt đầu không ngừng cuồn cuộn tập hợp lại tại trụ sở Long Sơn... 

 - Hai máy bay không người lái đã đến điểm bị kích hoạt gần nhất... 

 Một thành viên tình báo điều khiển máy bay không người lái trầm giọng báo cáo: 

 - Một chiếc máy bay không người lái sắp hết pin, dự kiến có thể tiếp tục bay được khoảng năm phút! Chiếc số hai dự tính còn khoảng mười phút! 

 - Đủ rồi... Có thời gian năm phút hẳn là có thể nắm được tin tức tình báo đại khái rồi... Lại sắp có máy bay quân sự không người lái sắp bay tới rồi! 

 Chủ nhiệm Vương trầm giọng nói: 

 - Mau chóng báo cáo tình hình! 

 Rất nhanh, hai chiếc máy bay không người lái đã tiếp cận. Yêu tộc nghe thấy tiếng gió ong ong mơ hồ cũng không quá để ý. 

 Bởi vì sắp thực hiện nhiệm vụ tiếp theo, đám người Lý Nguyên Bân rốt cục cũng được bỏ trùm đầu ra, để bọn họ xuống khỏi cáng. 

 Vừa mới gỡ trùm đầu ra, Lý Nguyên Bân phải cố nén tức giận trong lòng, cũng biết là không làm gì được... 

 Đám yêu tộc này căn bản không dễ dàng tin tưởng bất cứ Nhân tộc nào. Cho dù ông ta đã được coi như một nửa yêu tộc rồi nhưng cũng không được tín nhiệm rõ ràng. 

 Giống như con đường ngầm này, hiện tại đám người Sư Khung vẫn phải bịt mắt ông ta lại, không cho ông ta biết vị trí! 

 Hít thật sâu mấy hơi, đè nén tức giận trong lòng xuống, sau đó ông mới nhìn quanh bốn phía, xác nhận vị trí đại khái của mình. 


 Lão lập tức nhận điện thoại vệ tinh do Hồ Mục đưa qua, bấm một dãy số, đột nhiên bên tai mơ hồ nghe thấy tiếng ong ong dường như càng ngày càng gần. 

 - Đây là cái gì? 

 Trong lòng Lý Nguyên Bân thầm giật mình, nhìn về phía đang truyền lại tiếng ong ong kia, liền thấy một điểm sáng màu đỏ nho nhỏ đang nhanh chóng đến gần trên bầu trời cách đó không xa. 

 Mà lúc này, ở một phía khác cũng có âm thanh tương tự vang lên...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.