- Chúng ta còn bao nhiêu thuốc?
- Trên cơ bản là chỉ còn một lần thuốc sáng nay thôi...
Y Phù nhún vai, nhìn Giang Khương, trong mắt tràn đầy vẻ tươi cười giảo hoạt.
- Em đã bảo anh cưới một người là đủ rồi... Nếu không thì anh uống hết hôm nay là ngừng thôi, ngày mai đành nhịn vậy...
- Cưới... Cưới... Cưới... Em cho rằng đơn giản như vậy à...
Giang Khương đau đầu vuốt vuốt trán mình, sau đó ngửa đầu uống ừng ực mấy hợp, cạn sạch chén thuốc rồi nói:
- Quên đi, quên đi... Không nghĩ tới nữa... Tôi đi luyện công, luyện công...
Chờ Giang Khương luyện công một hồi xong rồi, lại thấy Hoàng Văn Hiên đã chờ bên ngoài từ bao giờ.
- Làm sao thế? Lão Hoàng?
Giang Khương vừa cầm khăn lông xoa mặt, vừa cười nói.
- Thường ủy Giang... Ban tình báo truyền tin tới, yêu tộc đã phái người đi bộ lạc Vu Sư. Hiện tại phía bộ lạc Vu Sư đã bắt đầu có hành động dị thường, có khuynh hướng di chuyển quy mô lớn tới Hoa Hạ chúng ta!
Hoàng Văn Hiên cười khổ nói với Giang Khương.
Giang Khương vội vàng đưa khăn lông trả cho Y Phù, đau đầu nhìn Hoàng Văn Hiên, nói:
- Không phải chứ? Vào thời điểm này...
- Đúng... Chính vào thời điểm này...
Vẻ mặt Hoàng Văn Hiên cũng bất đắc dĩ, nói:
- Phía viện trưởng đang hỏi, lúc nào ngài có thể giải phong cho Linh tinh điện hạ... Nếu cứ tiếp tục như thế, chỉ sợ ngày chúng ta triển khai cuộc chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3723492/chuong-1325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.