Nước suối trong Thú Thần Bát bắt đầu chậm rãi sôi trào. Mười mấy hạt sen trôi nổi trong nước, dần dần tỏa ra một mùi hương nhàn nhạt.
Ngửi mùi hương này, dù là Giang Khương cũng nén nổi nuốt một ngụm nước bọt.
Mùi hương này quá đặc thù, quá mê người. Tuy Giang Khương cũng đã ăn không ít loại của ngon vật lạ nhưng vẫn chưa bao giờ ngửi thấy mùi thơm mê người như vậy.
Nước suối sôi lên, không bao lâu, mười mấy hạt sen kia cũng bắt đầu mềm dần. Sau đó, dưới ánh mắt kinh ngạc của Giang Khương, chúng nhanh chóng hòa tan trong bát, tan chảy trong nước, biến cả bát canh thành một màu xanh biếc.
- Tại sao lại có thể như vậy?
Nhìn chén canh hạt sen tỏa ra mùi hương nồng đậm mê người này, Giang Khương cũng hơi ngây ra.
Trong trí nhớ của hắn, nấu canh Thúy Tâm Liên tuy rằng mùi hương rất thơm, dường như cũng đặc thù nhưng không có khả năng thơm tới mức này.
Đang lúc Giang Khương kinh ngạc, đột nhiên lông mày hắn nhíu lại, không ngờ cảm thấy bên ngoài hang núi có tiếng động mơ hồ truyền đến. Thính giác nhạy cảm nói cho hắn biết đó là tiếng một số loại động vật chạy trốn.
Hơn nữa là hướng về đúng hướng này...
- Khỉ gió...
Giang Khương khôi phục tinh thần trong nháy mắt, nhìn chén canh hạt sen tràn ngập mùi hương mê người và màu xanh biếc trong tay, cắn răng một cái liền đặt lên mép, uống ừng ực vài miếng hất bát canh sen màu xanh biếc trông hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3720612/chuong-1298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.