Chương trước
Chương sau
Chạy nhanh ra khỏi miệng đường hầm, lúc này hai bên sườn đường hầm vốn tối đen như mực giờ đã có đèn chiếu sáng, khiến cả đoạn đường rõ ràng, không còn phải lo lắng trong lúc đi lại đột nhiên gặp phải chướng ngại vật nữa. 

 Mấy phút đồng hồ sau, Giang Khương bắt đầu mơ hồ nghe thấy tiếng người nói. 

 Đường hầm bên này rộng rãi, xung quanh và đỉnh động đều có các tấm hợp kim bao phủ, chỉ chừa lại chiều rộng vừa một cánh cửa. 

 Khi Giang Khương tới gần, lúc này mới phát hiện ra nơi này không ngờ có hai cánh cửa. Đi vào một cánh cửa thì phải đóng cánh cửa kia lại, xem ra là vì phòng hộ năng lượng quỷ dị trong thế giới của Phong Động tràn ra quấy nhiễu nên ngoại viện vẫn tốn rất nhiều công sức. 

 Vách tường bên trái cũng có rất nhiều tấm kim loại, trên đó bố trí các loại thiết bị, còn có bảy tám bàn máy tính. 

 Thấy Giang Khương tiến vào, một người thanh niên bước nhanh tới đón, nhấc tay cung kính hành lễ, nói: 

 - Thường ủy Giang... Mời theo tôi! 

 - Tốt... 

 Đi theo người thanh niên kia bước vào phía trong, đi vào trong một gian phòng nhỏ, người thanh niên kia cung kính mở một chiếc máy tính, sau đó nói: 

 - Thường ủy Giang, xin chờ một chút, tôi đã yêu cầu phòng viện trưởng gọi video từ xa. Nếu có yêu cầu khác, xin bấm chuông gọi trên bàn! 

 Nhìn người thanh niên kia đi ra ngoài xong, lúc này Giang Khương mới nhìn về phía màn hình đang phát sáng kia. Bên kia, Từ Khải Liễu đã xuất hiện trên màn ảnh. 

 - Trở về rồi à! 

 Nghe thấy phía bên kia truyền tới giọng nói ấm áp quen thuộc, trong lòng Giang Khương cũng thấy ấp lên, cười khẽ, gật đầu nói: 

 - Đã trở về rồi! Phiền ngài lo lắng! 

 - Trở về là tốt rồi... Tình hình bên kia thế nào? 

 Từ Khải Liễu hài lòng cười cười, sau đó gương mặt nhanh chóng nghiêm túc lại, nhanh chóng nói vào chủ đề chính. 

 Giang Khương lắc đầu nói: 

 - Tình hình không tốt lắm... Tộc đàn yêu tộc tương đối khổng lồ... Mà thực lực của bọn chúng cũng tương đối cường đại! 

 Khuôn mặt Từ Khải Liễu thoáng sầm xuống. Tất nhiên bà đã sớm có báo cáo về thực lực của đám thú đầu nhân này. Nhưng lúc này Giang Khương đã xác nhận, hơn nữa còn xác nhận là tộc đàn của đối phương tương đối khổng lồ. 

 Nghĩ tới nhiều tồn tại Thiên Vị như vậy, còn có nhiều ma thú cường đại mà yêu tộc có thể điều khiển, tâm trạng Từ Khải Liễu bắt đầu nặng nề hẳn. 

 Giang Khương thở dài, lên tiếng nói: 

 - Viện trưởng không cần lo lắng quá... Đám yêu tộc này và sinh vật dưới lòng đất đã ở lâu trong chỗ u ám, tuyệt đại đa số không thể thích ứng với thế giới trên mặt đất... 

 - Có lý... 

 Nghe Giang Khương nói vậy, hai mắt Từ Khải Liễu sáng ngời, gật đầu khẽ nói: 

 - Cậu cảm thấy trước mắt Viện chúng ta nên hành động như thế nào mới đúng? 

 Vốn Giang Khương đã sớm suy nghĩ tới vấn đề này rồi. 

 Hít sâu một hơi xong, hắn trầm giọng nói: 

 - Tôi đề nghị trước mắt mục tiêu chủ yếu của chúng ta là phòng ngự... 

 - Phòng ngự? 

 Từ Khải Liễu hơi bất ngờ. Vốn cô tưởng với linh dược và sản vật phong phú ở thế giới dưới lòng đất như vậy, Giang Khương sẽ chủ trương khuếch trương từng bước một mới đúng. 

 Giang Khương gật đầu khẽ, nhìn về phía Từ Khải Liễu, trầm giọng nói: 

 - Yêu tộc cũng không đơn giản như chúng ta nghĩ! Hơn nữa, chúng ta cũng không có đủ thực lực để tiến hành tấn công! 

 Cảm thấy nghi hoặc với thái độ của Giang Khương, Từ Khải Liễu nói: 

 - Mặc dù thế giới Phong Động tràn ngập năng lượng quỷ dị và lực quấy nhiễu nhưng với trang bị của chúng ta... Vẫn có thể chiếm được ưu thế nhất định! 

 - Thế giới dưới đất có linh dược và sản vật phong phú... Hoàn toàn có thể bù đắp vấn đề thiếu thốn linh dược của Thiên Y viện chúng ta gần trăm năm qua... 

 - Chẳng lẽ cậu cho rằng chúng ta thật sự không có thực lực chống lại yêu tộc dưới mặt đất sao? 

 Giang Khương gật đầu cười khổ nói: 

 - Trong thế giới Phong động, quả thật chúng ta không thể đối kháng trực tiếp với yêu tộc... 

 - Hiện tại chúng ta chỉ có thể duy trì đóng trụ sở ở đây là được... 

 Nói tới đây, Giang Khương khẽ thở dài nói: 

 - Nhìn tình hình trước mắt... Quả thật chúng ta có được thực lực nhất định, có thể thử đi vào trong thế giới Phong động, từng bước khoách trương... 

 - Nhưng thú vương của yêu tộc lại không phải hạng người chúng ta chống đối được.... 

 - Hả? Ý của cậu là thú vương đó cực kỳ cường đại sao? 

 Từ Khải Liễu nhướn mày, nhìn Giang Khương, nghi hoặc hỏi. 

 - Quả thật thú vương kia rất cường đại... Nhưng cũng không phải là không thể ứng phó được... 

 Giang Khương lắc đầu khẽ, cười khổ nói: 

 - Chính yếu là trong tay thú vương kia có thần khí do bộ tộc yêu thần lưu lại từ ngàn năm trước! 

 - Thần khí? Bộ tộc yêu thần? 

 Từ Khải Liễu sửng sốt, nghi hoặc hỏi: 

 - Tôi đã xem tư liệu, mấy ngàn năm trước quả thật có tồn tại bộ tộc yêu thần. Nhưng bọn họ đã biến mất ngàn năm, chẳng lẽ thật sự có thần khí gì truyền lại tới nay sao? 

 - Quả thật không sai... Tổ thần Bác Lãng thuộc Sư tộc trong tộc yêu thần có để lại một món thần khí, gọi là Bích lũy... Chỉ cần còn có thứ này, tôi tin rằng ưu thế trang bị của chúng ta sẽ nhanh chóng bị áp đảo... Với thực lực cá thể mà nói, chúng ta hoàn toàn không có phần thắng! 

 Nhớ tới thần khí có hình dáng như Kim tự tháp kia và uy lực nó thể hiện ra, Giang Khương liền cảm thấy đau đầu. 

 Đó là thức Bác Lãng để lại cho yêu tộc cũng cố Phong Động và phòng ngự nhân tộc, hơn nữa thậm chí có thể dùng để phong ấn hoàn toàn Cửu Vĩ đã thức tỉnh, hiệu quả tuyệt đối mạnh mẽ... 

 Giang Khương có thể cảm nhận được rõ ràng loại hiệu quả ngăn cách và khống chế năng lượng hoàn toàn này. 

 Trong thế giới Phong Động, các loại trường lực và năng lượng đều rối loạn, tất nhiên cũng tránh khỏi liên quan tới Bích lũy này. 

 Nếu Bác Lãng sử dụng đồ chơi này thì chỉ sợ các loại trang bị đặc thù sẽ hoàn toàn không còn chỗ sử dụng nữa. 

 Thấy Giang Khương nói vẻ khẳng định như vậy, Từ Khải Liễu cũng chỉ có thể thở dài nói: 

 - Vốn tôi cũng đã định chuẩn bị tốt, tiến vào với quy mô lớn... Hiện tại xem ra không được rồi! 

 - Đúng... Tiến công quy mô lớn cũng không thích hợp... Dù sao nhân lực của chúng ta cũng có giới hạn, nếu không có trang bị phối hợp thì căn bản không thể dùng người bình thường được... 

 Giang Khương cười khổ, lắc đầu nói: 

 - Trừ phi là chúng ta có thể có được thật nhiều Thanh Không Đan, có thể để thật nhiều nhân viên ở lại dài ngày trong thế giới Phong Động! 

 Từ Khải Liễu như nghĩ tới điều gì, gật đầu đáp: 

 - Được rồi.. Vậy hiện tại chủ yếu chúng ta chấp hành sách lược phòng ngự tích cực, phòng thủ cả trụ sở, bảo đảm có thể đủ nhân thủ phản ứng được trong thế giới phong động, giám sát nơi này! 

 - Việc này cậu yên tâm. Tôi đã phái người tiếp xúc với phía Lưu Văn Ba rồi... Cậu cũng nhanh chóng trở lại tham gia đi thôi! 

 - Không... Tôi không định rời khỏi nơi này... 

 Giang Khương nghiêm nghị lắc đầu: 

 - Nơi này có rất nhiều chuyện tôi còn muốn làm. Lão Hoàng cũng cần tôi hỗ trợ... Mặt khác, tôi sẽ lại lẻn vào bên trong, hái một ít linh dược, luyện chế Thanh Không Đan và đan dược siêu phẩm khác. Tôi tin rằng chúng sẽ phát huy công dụng rất nhanh thôi!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.