Gương mặt Hoàng Văn Hiên rầu rĩ đứng trước hàng rào phòng ngự làm bằng hợp kim, nhìn cự mã phòng ngự hạng nặng từ thấp đến cao, nhẹ gật đầu một cái.
Ban Công trình ngoại viện vẫn tương đối đáng tin. Chỉ trong nửa tiếng đã thành lập được phòng tuyến phòng ngự hạng nặng, sau đó dưới sự bảo vệ của thành viên tinh nhuệ ngoại viện, chỉ trong ba tiếng đã hoàn thành xây dựng hệ thống phòng ngự ban đầu, ngay cả đám thú nhân kia có muốn xông vào cũng không có cách nào.
- Xem ra, nơi này đã ổn, hẳn vấn đề không lớn. Nhưng nhiều thú nhân như vậy, làm sao mà giết hết được?
Nhớ đến Ủy viên thường vụ Giang vẫn còn ở trong tay giặc, vẻ rầu rĩ trong mắt Hoàng Văn Hiên lại càng nhiều.
Bây giờ đã qua một ngày, không biết Ủy viên thường vụ Giang như thế nào rồi? Hắn chỉ mang theo có ba người, vạn nhất bị đối phương bao vây, chỉ sợ lành ít dữ nhiều.
- Lão Lý, anh xem chúng ta có thể đẩy tới đằng trước hay không?
Hoàng Văn Hiên cau mày nhìn Phó chủ nhiệm Lý phụ trách ngoại viện, sau đó do dự hỏi.
Phó chủ nhiệm Lý ngẩng đầu nhìn trận thế của đám thú nhân đằng xa, sắc mặt ngưng trọng:
- Rất khó. Thông qua mấy lần tiếp xúc vừa rồi, xác nhận thực lực của đám thú nhân này rất mạnh. Chúng ta thành lập căn cứ ở chỗ này, vấn đề cố thủ sẽ không lớn, nhưng muốn tiến vào sẽ rất khó.
Hoàng Văn Hiên thở dài. Ông không phật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3720039/chuong-1287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.