- Đầu hàng cái đầu ngươi đấy.  
 Đối với lời nói ra lệnh và uy hiếp của Sư Mang, Giang Khương không thèm nói nhiều, chỉ giơ ngón tay giữa.  
 Đám dế nhũi dưới đất dĩ nhiên là không hiểu động tác giơ ngón tay giữa của Giang Khương, thậm chí cái câu “đầu hàng cái đầu ngươi đấy” cũng chưa chắc có thể biết nó có ý gì.  
 Sư Mang thoáng sửng sốt một chút, từ ánh mắt giễu cợt và biểu hiện của Giang Khương, phát hiện dường như mình đã bị làm nhục.  
 - Mình lại bị một tên Nhân tộc đê tiện làm nhục?  
 Trong cơn giận dữ, Đại tướng quân Sư Mang ngửa đầu gào lên một tiếng, sau đó rút một khúc xương to lớn đằng sau lưng.  
 Là một khúc xương bắp đùi trắng lóa, quát lớn:  
 - Đánh cho ta. Giết chết đám Nhân tộc không biết sống chết này.  
 Dứt lời, liền ý thức có chỗ không đúng, nhanh chóng bồi thêm một câu:  
 - Giết một nửa là được.  
 Trong nháy mắt, đám kỵ sĩ quái nhân đều đồng loạt rút ra mấy khúc xương của mình. Có xương sườn, có xương đùi, thậm chí còn có tên cầm hai khúc xương bắp chân làm thành khúc côn, khí thế hung hăng điều khiển đám ma thú vọt về phía Thiên Y Viện.  
 - Chết hết cho lão tử.  
 Nhìn khí thế hung hăng đánh tới, đã sớm định ra kế hoạch, Giang Khương tất nhiên cũng không cam tâm yếu thế, trường đao trong tay vung lên, rống to một tiếng.  
 Đã sớm chuẩn bị tinh thần liều chết, khí thế của các thành viên Thiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3717780/chuong-1264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.