Nhìn nụ cười lạnh của Giang Khương, giọng nói của Lý Nguyên Bân hòa hoãn lại một chút, nhìn Giang Khương rồi lại nhìn mọi người, tiếp tục nói:  
 - Giang Khương, cậu có thể nhìn ra tình huống trước mắt là như thế nào. Các người không thể nào chạy khỏi đây đâu. Hơn nữa, cậu lại là con trai của Văn Ba, tôi tuyệt đối không bạc đãi cậu.  
 Dứt lời, liền quay sang mọi người nói:  
 - Các người cũng yên tâm đi. Chỉ cần các người đầu hàng, tôi đảm bảo các người an toàn, hơn nữa còn có chỗ tốt.  
 Nghe Lý Nguyên Bân nói, mặc dù trong lòng đều cười nhạt nhưng vẫn đưa mắt nhìn Giang Khương.  
 Lý Nguyên Bân tất nhiên cũng biết được điều này. Hết thảy quyết định đều nằm trong tay của Giang Khương.  
 Nhìn mọi người đều đưa mắt nhìn Giang Khương, Lý Nguyên Bân nói:  
 - Giang Khương, cậu còn không hạ lệnh đầu hàng? Chẳng lẽ cậu thật sự muốn bọn họ chết vì cậu ở đây sao?  
 Giang Khương quay sang nhìn bầy ma thú cách đó không xa, sau đó nhìn hai quái nhân đằng trước, đột nhiên mỉm cười, quay sang nhìn Eve và nói vài câu với hai đại Vu sư.  
 Khi Lý Nguyên Bân cau mày cảnh giác, Giang Khương đột nhiên quát lên:  
 - Thành viên thuộc quyền Thiên Y Viện, dốc hết toàn lực đánh về phía sau.  
 Nghe Giang Khương nói, gần như tất cả mọi người đều sửng sốt, nhưng chỉ thoáng một chút đã lập tức hình thành trận hình phòng ngự. Trong ánh mắt kinh hãi của những người Tuyệt Y Đường, thành viên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3717775/chuong-1259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.