Chương trước
Chương sau
Giang Khương nói xong, bầu không khí đều im lặng, chỉ còn lại tiếng bàn tán thì thầm. 

 Thật ra những tiếng bàn tán thì thầm này không nhỏ. Chỉ cần tai thính một chút là có thể nghe ra được bọn họ nói cái gì. 

 Thì thầm đại diện cho hai ý nghĩa hoàn toàn khác nhau. Một là bày tỏ sự đồng ý, hai là phản đối. 

 Lúc này, Giang Khương nghe được dĩ nhiên là ý thứ hai. 

 Phong động Long Sơn là cấm địa của Thiên Y Viện. Mặc dù bây giờ Thiên Y Viện muốn mở phong động Long Sơn, nhưng những linh dược trong đó đủ để nó trở thành cấm địa tư mật của Thiên Y Viện, không thể tùy tiện cho người lạ can thiệp vào. 

 Lý Nguyên Bân và Tuyệt Y Đường lại là khác. Bởi vì rất nhanh Tuyệt Y Đường sẽ trở thành một bộ phận của Thiên Y Viện. Hơn nữa, đây cũng là điều kiện của Lý Nguyên Bân lần này, khiến cho Thiên Y Viện không cách nào cự tuyệt. Cho nên mới có chuyện Lý Nguyên Bân được phép dẫn mười người của Tuyệt Y Đường tiến vào phong động Long Sơn. 

 Nhưng Hầu tước Eve là ai? Là cao tầng Huyết tộc, tử địch của Thiên Y Viện. Tuy nói mấy ngày qua, Huyết tộc duy trì quan hệ tương đối khá với Thiên Y Viện. Nhưng điều này cũng không có nghĩa là Thiên Y Viện công nhận sự tồn tại của Hầu tước Eve. Bất kể thế nào, Huyết tộc vẫn là tử địch của Thiên Y Viện. Hơn nữa cũng không phải là người cùng một nước. 

 Căn cứ vào những lý do trên, không ai muốn chấp nhận yêu cầu này của Giang Khương, kể cả La Thiên Minh. Gương mặt của ông nhìn Giang Khương với vẻ không vui và không vừa ý. 

 Đối với tình huống như vậy, Giang Khương đã sớm có dự liệu. Nhưng nếu hắn đã nói ra, tất sẽ có nắm chắc. 

 - Các vị, tôi xin trình bày nguyên nhân tại sao tôi lại muốn Hầu tước Eve theo tôi vào phong động Long Sơn 

 Giang Khương thản nhiên quét mắt nhìn tất cả mọi người. Những ai bị Giang Khương nhìn thấy, phần lớn đều cảm thấy rét lạnh trong lòng. Vốn mọi người hoàn toàn không đồng ý với yêu cầu của hắn, nhưng lúc này lại theo bản năng nhẹ nhàng nuốt nước miếng, đem những lời định nói ra nuốt xuống, chờ Giang Khương giải thích. 

 - Mọi người vừa rồi cũng biết được đại khái tình huống của phong động Long Sơn. 

 - Trong đó tồn tại các loại khí lưu và từ trường hỗn loạn, khiến cho các dụng cụ đắt tiền của chúng ta không dùng được, ngay cả một số vũ khí nóng cũng không phát huy được tác dụng. 

 - Mọi người cũng biết, tố chất cơ thể của Huyết tộc vượt xa chúng ta ở một số phương diện. Bất luận là thính giác, khứu giác hay là năng lực phản ứng, tất cả đều tốt hơn chúng ta. Trong hoàn cảnh không cách nào sử dụng được các dụng cụ, tôi cho là một vị Huyết tộc cao cấp có những năng lực đó đối với chúng ta là vô cùng quan trọng. Hơn nữa còn có thể trợ giúp rất lớn. 

 - Cho nên, tôi muốn Hầu tước Eve đi theo tôi. Tôi tin rằng, có Hầu tước Eve ở đó, có thể hỗ trợ cho đội ngũ tiên phong rất nhiều, đồng thời giảm thiểu thương vong cho các thành viên chúng ta. 

 Nói đến đây, Giang Khương lại quét mắt nhìn mọi người lần nữa. Lúc này, đã có không ít các thành viên Hội Đồng Viện gật đầu, rõ ràng đã bị lời nói của Giang Khương đánh động. 

 Cười một tiếng, Giang Khương tiếp tục nói: 

 - Hơn nữa, mọi người cũng không cần lo lắng sẽ có những tác dụng không tốt. Có tôi ở đó, còn có rất nhiều cao thủ tinh nhuệ của Thiên Y Viện, cộng thêm sự theo dõi nghiêm mật của Thiên Y Viện đối với phong động Long Sơn từ trước đến nay, đương nhiên sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu. 

 Nghe Giang Khương nói như thế, gần như tất cả mọi người đều âm thầm gật đầu. 

 So sánh với tác dụng của Hầu tước Eve trong hành động lần này, khả năng phát sinh những tình huống khác là cực nhỏ. 

 Cho nên, những lời thì thầm phản đối đã lặng lẽ mất đi. 

 Từ Khải Liễu cũng gật đầu, hài lòng nhìn những người đang ngồi, nói: 

 - Được rồi, nếu Giang Khương đã đưa ra yêu cầu như thế, hơn nữa cũng đã trình bày lý do. Không biết mọi người có phản đối gì hay không? 

 Rõ ràng, tất cả mọi người đã bị lời nói của Giang Khương đánh động. Cho dù tận đáy lòng vẫn còn chút ý kiến, nhưng cũng biết nói ra sẽ không có tác dụng gì lớn. Cho nên, rất nhanh yêu cầu này đã được thông qua. 

 Từ Khải Liễu nói: 

 - Được rồi, nếu mọi người không có ý kiến, như vậy Hầu tước Eve sẽ gia nhập đội ngũ tiên phong của chúng ta lần này. Ngoại viện sẽ giảm bớt một hộ vệ Địa giai. 

 Đối với an bài của Từ Khải Liễu, mọi người đều gật đầu đồng ý. Bất kể thế nào, thực lực của Hầu tước Huyết tộc Eve cũng tương đương với Thiên giai nhị phẩm. Hơn nữa, trong hoàn cảnh đặc biệt, có được năng lực đặc biệt, so với hộ vệ Địa giai thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. 

 Thấy mọi người không ai phản đối, Từ Khải Liễu quay sang nhìn Giang Khương, nói: 

 - Giang Khương, Hội Đồng Viện đã phê chuẩn tất cả yêu cầu của cậu, không biết cậu còn những yêu cầu khác hay không? 

 - Không, nội viện đã chuẩn bị những thứ khác rất chu toàn, tôi không còn yêu cầu nào khác. 

 Giang Khương trầm ngâm một chút sau đó lắc đầu. 

 - Nếu không có yêu cầu gì khác, chúng ta cứ quyết định như vậy. 

 Từ Khải Liễu nghiêm túc nhìn mọi người, nói: 

 - Mọi người còn có ý kiến gì không? Nếu như không, tạm thời tan họp. 

 Trong lúc mọi người chuẩn bị gật đầu, đột nhiên một giọng nói vang lên: 

 - Tôi còn một số ý kiến và đề nghị. 

 - Sao? 

 Mọi người sửng sốt, sau đó đưa mắt nhìn về hướng thanh âm vang lên, là bên cạnh Từ Khải Liễu. 

 Ngồi bên cạnh Từ Khải Liễu chỉ có Lưu Mộc Dương và Liêu Long Căn. Mọi người định thần nhìn lại, liền biết là Lưu Mộc Dương lên tiếng. Đối với lời nói của người này, không ai dám khinh thường, ngay cả Từ Khải Liễu cũng mỉm cười: 

 - Mộc Dương, ông còn có đề nghị gì? Cứ nói ra, mọi người nghiên cứu kỹ một chút. 

 - Cũng không có gì quan trọng. 

 Lưu Mộc Dương cười nói: 

 - Nếu vị Hầu tước Huyết tộc kia có thể phát huy được tác dụng cực lớn trong hoàn cảnh đặc biệt bên trong phong động Long Sơn, như vậy còn có hai người có thể thích hợp để lựa chọn. Nếu để bọn họ gia nhập đội ngũ tiên phong, tôi nghĩ sẽ có trợ lực cực lớn đối với Giang Khương và đội ngũ tiên phong của chúng ta. 

 Lưu Mộc Dương vừa nói xong, tất cả mọi người đều sửng sốt. Còn có người nào thích hợp để tham gia nữa? Không phải mọi người đã sàng lọc qua một lần rồi sao? 

 Mặc dù trong lòng rất nghi ngờ, nhưng không ai lên tiếng hỏi, tiếp tục nghe Lưu Mộc Dương nói. Nếu ông đã lên tiếng, dĩ nhiên sẽ có lý do của mình. 

 Thấy tất cả mọi người đều tò mò nhìn mình, Lưu Mộc Dương cũng không do dự, khẽ cười nói: 

 - Là hai đại Vu sư của bộ lạc Vu sư, Draco và Portugo. 

 Nghe Lưu Mộc Dương nói xong, mọi người lại ngẩn ra, sau đó hồi phục lại tinh thần. 

 - Đúng rồi, nếu Hầu tước Eve có thể tham gia, như vậy hai đại Vu sư này cũng không có vấn đề. Hơn nữa, bí pháp của bộ lạc Vu sư chính là khí lực hồn thú. Trong tình huống bên trong phong động Long Sơn như vậy, không chỉ có thể phát huy toàn bộ chiến lực, mà còn cường đại hơn cao thủ ngoại viện. Thậm chí, trong một số tình huống đặc biệt, có lẽ còn tạo được tác dụng không tưởng tượng. 

 - Có hai người này bên trong phong động Long Sơn, tác dụng có thể phát huy sẽ bằng ba cao thủ Thiên giai tinh nhuệ của ngoại viện. 

 - Để hai người này gia nhập, với sự trung thành của bọn họ đối với Giang Khương, thực lực của bổn viện khi tiến vào sẽ tăng lên rất lớn. Hơn nữa còn giảm bớt sự thương vong cho Thiên Y Viện. Dẫu sao bọn họ cũng không phải là người của Thiên Y Viện. 

 Đối với việc để cho hai đại Vu sư gia nhập đội ngũ, Từ Khải Liễu một chút cũng không phản đối. Đã có Hầu tước Huyết tộc phá lệ, thêm hai người nữa cũng không sao. Đừng nói chi để hai người này gia nhập, sự trợ giúp đối với Giang Khương và đội ngũ cũng không nhỏ. 

 Lập tức nhìn mọi người, nói: 

 - Nếu Trưởng ban Lưu đã đưa ra đề nghị như vậy, ý của mọi người như thế nào? Có đồng ý cho hai đại Vu sư gia nhập đội ngũ tiên phong hay không? 

 - Tôi đồng ý. 

 Y sư La Thiên Minh là người giơ tay đồng ý đầu tiên. Ông biết mức độ trung thành của hai người kia đối với Giang Khương và thực lực của họ. Có hai người đi theo, nhất định sẽ tăng thêm mấy phần bảo đảm cho Giang Khương, vì thế không chút do dự mà lên tiếng đồng ý. 

 - Tôi cũng đồng ý. 

 Đám người Lưu Thiên Phúc của ban Đan dược cũng tán đồng. 

 Rất nhanh, đề nghị này đã được thông qua. 

 Từ Khải Liễu mỉm cười nhìn Giang Khương, nói: 


 Nghe Từ Khải Liễu nói như vậy, Giang Khương không khỏi cười khổ. Nói thật, không phải là hắn không nghĩ đến việc mang hai đại Vu sư vào phong động Long Sơn. Nhưng cân nhắc quan hệ tín ngưỡng đặc biệt của họ với thần thú, hơn nữa phong động Long Sơn rất có thể có liên quan đến thần thú tộc, cộng thêm lựa chọn giữa Eve và hai người này, cho nên mới không đem hai người đi. 

 Nhưng nếu Lưu Mộc Dương đã đề nghị, hơn nữa mọi người cũng không phản đối, đồng thời cũng sẽ có trợ lực không nhỏ cho hắn, có lẽ có chút nguy hiểm nhưng nói không chừng mang hai người này vào có thể đem đến cơ hội đặc biệt nào đó thì sao. 

 Nghĩ như vậy, Giang Khương khẽ mỉm cười, nói: 

 - Được, để tôi mang hai người bọn họ đi theo. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.