Chương trước
Chương sau
- Đây là tài liệu có liên quan, mọi người nghiêm túc xem qua một chút. 

 Từ Khải Liễu nói xong, rất nhanh có nhân viên đặt một phần văn kiện xuống trước mặt mọi người. 

 Nhìn phần văn kiện này, tất cả các thành viên Hội Đồng Viện đều không kịp chờ đợi, nhanh chóng lật xem. 

 - A, Thanh Lăng Thảo. 

 - Linh Vân Châm. 

 - Địa Hồng Quả. 

 Từng tiếng thán phục vang lên. Từ Khải Liễu không nhịn được cười khổ. Những thứ này đều là linh dược đã tuyệt tích bên ngoài. Trong tình huống chúng vẫn còn tồn tại, không có ai mà không động tâm. Có số linh dược này, khẳng định tất cả mọi người sẽ ủng hộ mở phong động Long Sơn. 

 Thậm chí những nguy hiểm kèm theo, trong tình huống có rất nhiều linh dược như thế, chắc chắn cũng sẽ không có quá nhiều người để ý. 

 - Viện trưởng, chẳng lẽ bọn họ không quay lại hình ảnh sao? Có hàng mẫu không? Chẳng lẽ không đào được? Bên trên nói có Địa Hồng Quả, Thanh Lăng Thảo…Chúng ta nhất định phải xem được vật thật mới yên tâm. Hơn nữa, linh dược mà bọn họ nhận ra cũng không nhất định đầy đủ. Nên để chúng ta thông qua video sàng lọc và xác nhận mới được. 

 Một số thành viên Hội Đồng Viện hưng phấn và bất mãn, ngẩng đầu nhìn Từ Khải Liễu, nói. 

 - Đúng, đúng, Viện trưởng, tại sao không có băng video quay lại? 

 Nghe lão đồng chí đối diện nói, La Thiên Minh cũng hưng phấn hỏi theo. 

 Rất nhiều ủy viên Hội Đồng Viện đều ngẩng đầu nhìn Từ Khải Liễu, cũng muốn nhìn thấy video xác thực. Dù sao những thứ này đều là do cao thủ ngoại viện miêu tả, không nhìn thấy tận mắt, tất cả mọi người đều không yên tâm. 

 Nhìn vẻ mặt hưng phấn của tất cả mọi người, Từ Khải Liễu cười khổ: 

 - Video tài liệu không phải ít, nhưng bây giờ video và hàng mẫu còn đang trên đường đưa về. Hơn nữa còn phải thông qua chỉnh sửa. Dự trù sớm nhất sáng mai mới có thể soạn xong. Cho nên, mọi người muốn xem video tư liệu chi tiết thì phải chờ đến ngày mai. 

 - Ngày mai? Sáng mai không phải là phải trả lời cho Lý Nguyên Bân sao? 

 Chu Hạo Bình thất vọng nói: 

 - Đến lúc đó sợ không còn kịp nữa. 

 - Đúng, cho nên bây giờ mọi người chỉ có thể tạm thời thông qua những tài liệu này mà tham khảo một chút. 

 Từ Khải Liễu nói: 

 - Nhưng dựa theo lời giải thích của những cao thủ ngoại viện, những chi tiết được ghi trong này ít nhất có chín phần chính xác trở lên. Bản thân tôi cũng tin tưởng năng lực của bọn họ. Bọn họ không thể nào nhìn sai những linh dược này. 

 - Vâng. 

 Nghe Từ Khải Liễu xác nhận, mọi người mới gật đầu, cẩn thận xem tài liệu. 

 Lúc này, Giang Khương cũng đã xem xong toàn bộ ghi chép một lần. Với lực tinh thần cường hãn của hắn, chỉ trong mấy phút ngắn ngủi đã chỉnh sửa tất cả tình huống trong đầu mình một lần. 

 Sau khi chỉnh sửa lại, Giang Khương rốt cuộc xác nhận được tình huống bên trong phong động Long Sơn, trên căn bản không khác gì Giang Văn Ba đã nói với hắn, chẳng qua là cặn kẽ hơn nhiều thôi. 

 Nhưng sự tồn tại của những linh dược vẫn khiến cho Giang Khương rúng động không thôi. 

 Dĩ nhiên, càng làm cho hắn rúng động chính là, tình huống bên trong phong động Long Sơn vô cùng quỷ dị. Bởi vì khí lưu hỗn loạn, vũ khí nóng mang vào cũng không có bất kỳ hiệu quả gì. Hơn nữa có rất nhiều máy móc cũng không cách nào sử dụng. 

 Cộng thêm bên trong tồn tại các loại độc trùng và dị thú. Mặc dù tiểu đội cao thủ tinh nhuệ ngoại viện đã được chuẩn bị đầy đủ, nhưng khi tình huống ngoài ý muốn xuất hiện, cũng vẫn bị tổn thất nặng nề. 

 Nhìn những tình huống này, Giang Khương cũng không nhịn được hít một hơi thật sâu. Nếu thời gian không cấp bách, tổn thất hẳn có thể giảm xuống được một phần ba. 

 Bản tài liệu này, phần đầu là giới thiệu những loại dược vật bên trong phong động Long Sơn, sau đó là những tình huống nguy hiểm tồn tại bên trong. 

 Qua hơn mười phút, tất cả các thành viên Hội Đồng Viện đều đã xem xong. Lúc này, sự hưng phấn trên gương mặt cũng đã giảm bớt không ít. Thay vào đó là sự căng thẳng. 

 - Được rồi, mọi người cũng đã xem qua tài liệu. 

 Từ Khải Liễu quét mắt nhìn một vòng, trầm giọng nói: 

 - Bây giờ, chúng ta phải đưa ra quyết định cho tình huống này, có nên đạt thành hiệp nghị hợp tác với y sư Lý Nguyên Bân, mở phong động Long Sơn hay không. 

 Từ Khải Liễu vừa nói xong, tất cả đều im lặng. Dù sao, đội dò xét bị tổn thất thảm trọng như vậy, vẫn khiến cho mọi người có chút do dự. 

 Nhưng sau khi do dự mấy lần, Chu Hạo Bình ngồi ở hàng ghế y sư đầu tiên, đưa mắt nhìn tất cả mọi người một lần rồi nói: 

 - Viện trưởng, tôi cho là có thể đạt thành hiệp nghị hợp tác với y sư Nguyên Bân. Bởi vì, cho dù có hợp tác với y sư Nguyên Bân hay không, phong động Long Sơn đối với Thiên Y Viện chúng ta mà nói thì đều phải mở ra. 

 - Mặc dù có lẽ sẽ phải trả giá, nhưng tài nguyên linh dược bên trong chính là những thứ mà chúng ta cần. 

 - Cho nên… 

 Nói đến đây, Chu Hạo Bình hít một hơi thật sâu, nói: 

 - Tôi cho rằng ngày mai chúng ta có thể đáp ứng yêu cầu của y sư Nguyên Bân. 

 Có Chu Hạo Bình bắn phát súng đầu tiên, các Ủy viên còn lại cũng không còn nhiều cố kỵ, rốt rít đồng ý. 

 Thấy tất cả đều đồng ý, Từ Khải Liễu cũng gật đầu một cái, sau đó quay sang nhìn đám người Lưu Mộc Dương bên cạnh. 

 - Phong động Long Sơn rất quan trọng đối với chúng ta. Hơn nữa, cũng liên quan đến chuyện Tuyệt Y Đường sáp nhập vào, cho nên tôi cũng đồng ý chuyện này. 

 Lưu Mộc Dương cũng không nói nhiều, trực tiếp tỏ thái độ. 

 - Tôi đồng ý với ý kiến của Mộc Dương. 

 Liêu Long Căn cũng chậm rãi gật đầu một cái. 

 Thấy hai người đều đồng ý, Từ Khải Liễu liền nhìn Giang Khương: 

 - Giang Khương, ý kiến của cậu như thế nào? 

 Nghe mọi người nói, Giang Khương biết hắn không thể phản đối, liền hít một hơi thật sâu, sau đó nói: 

 - Nếu mọi người đều đồng ý, tôi cũng không phản đối. 

 - Nhưng tôi hy vọng tận lực kéo dài thời gian tiến vào thêm mấy ngày nữa. Ít ra cũng cho chúng ta đủ thời gian xem qua những đoạn băng tư liệu. Khi đó chúng ta sẽ có biện pháp ứng đối chính xác hơn. 

 Nói đến đây, Giang Khương dừng lại một chút rồi nói tiếp: 

 - Tôi vừa mới phân tích tài liệu xong, phát hiện rằng nếu chúng ta có thể chuẩn bị chu đáo, hơn nữa hiểu biết rõ ràng hơn tình huống bên trong phong động Long Sơn, như vậy chúng ta có thể hạ sự nguy hiểm và tổn thất xuống mức thấp nhất. 

 Nghe Giang Khương nói, các vị Ủy viên Hội Đồng Viện đều gật đầu, trong lòng thầm khen: Vị tân Ủy viên thường vụ này không hổ danh là lính đánh thuê, suy tính chu đáo hơn so với mọi người. 

 Cuộc hội đàm chính thức vào ngày hôm sau, Giang Khương không có tham gia. Hắn không thích tham gia vào những chuyện thương lượng như vậy, đồng thời cũng chẳng am hiểu về nó. 

 Có Từ Khải Liễu, Lưu Mộc Dương và các vị Ủy viên cáo già, Giang Khương có thể khẳng định, nội viện nhất định sẽ không cho Lý Nguyên Bân chiếm ưu thế quá nhiều trong những vấn đề mấu chốt. 

 Điều mà hắn quan tâm nhất bây giờ chính là nhóm người Từ Khải Liễu có thể kéo dài được thời gian bao lâu. Mặc dù hy vọng có thể kéo dài được một tuần nữa không cao, nhưng Giang Khương vẫm ôm chút hy vọng nhỏ nhoi này. 

 Bây giờ có lo lắng cũng không giải quyết được cái gì. Cho nên, lúc này hắn đang ngồi trong phòng tình báo ngoại viện, tiến hành tìm hiểu tất cả tình huống bên trong phong động Long Sơn từ tổ thành viên ngoại viện còn sống trở về. 

 Khi tiến vào phong động Long Sơn, Giang Khương sẽ không để cho người khác dẫn đội. Bởi vì liên quan đến Cửu Vĩ, với rất nhiều dấu hiệu xem ra, phong động Long Sơn rất có liên quan đến Cửu Vĩ. Vì thế, có lẽ có chút mạo hiểm, nhưng Giang Khương nhất định phải tự mình tiến vào trong đó. 

 Chỉ có vào bên trong, cho dù Cửu Vĩ còn chưa hoàn toàn giải phong, nhưng vẫn có thể xác nhận phong động Long Sơn có liên quan đến nó hay không. 

 Một nguyên nhân khác, trước mắt Giang Khương vẫn không có cách nào tin tưởng Lý Nguyên Bân. Hắn có thể xác nhận, Lý Nguyên Bân tuyệt đối không chỉ vì muốn tìm linh dược, chắc chắn là có mục đích khác. Nếu để cho người khác đi, hắn thật sự không yên tâm. 

 Hơn nữa, mặc dù ngoài mặt thực lực của hắn xếp vị trí số 3, nhưng trên thực tế, tuyệt đối là xếp hàng thứ nhất. Bất kể là nguyên nhân gì và tình huống ra sao, hắn nhất định phải tiến vào phong động Long Sơn. 

 Lý Nguyên Bân đã xác định sẽ dẫn đội Tuyệt Y Đường tiến vào. Thiên Y Viện tất nhiên cũng phải do một vị Ủy viên thường vụ dẫn đội. 

 Lý Nguyên Bân tuyệt đối hiểu rõ tình huống bên trong phong động Long Sơn hơn những người khác. Vì thế, nếu không muốn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Giang Khương nhất định phải làm quen với tình huống bên trong càng nhiều càng tốt. Ít ra sẽ đảm bảo cho hắn không bị Lý Nguyên Bân đẩy xuống hố. 

 - Vị trí này, chúng tôi gặp một đám sinh vật cổ quái giống như sói. Nhưng bọn chúng ngoại trừ năng lực công kích và nhảy rất cao, tốc độ cực nhanh ra thì còn có thể tiến hành tấn công ở khoảng cách ngắn. 

 - Còn nơi này, chúng tôi phát hiện một loại thực vật hút máu. Lá của chúng rất linh hoạt và dai. Tiếng động và thân nhiệt có thể dẫn đến sự chú ý của chúng. Một đồng đội của chúng tôi đã bị giết ở chỗ này. 

 Nghe xong miêu tả, Giang Khương chậm rãi gật đầu. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.