Suy nghĩ những điều kinh khủng có thể xảy ra, Hoàng đại thiếu không dám tưởng tượng, không biết rốt cuộc là gã đã trêu chọc phải người nào. Chẳng qua chỉ là một phòng khám nho nhỏ giá trị chưa đến mười triệu thôi mà.
Hoàng đại thiếu đứng ngẩn ra đó, đột nhiên nghe được tiếng bước chân không xa, ánh mắt vô thần ngẩng đầu lên, chỉ thấy được một gương mặt khiến cho gã sợ vô cùng xuất hiện.
Trong lòng căng thẳng, một chút sau liền hồi phục tinh thần, nhớ đến một khi công ty thật sự bị đối phương thu mua, gia tộc của gã sẽ bị tổn thất nặng nề đến cỡ nào. Bây giờ, để phòng ngừa chuyện này xuất hiện, chỉ có một biện pháp đơn giản nhất.
Nghĩ đến đây, Hoàng đại thiếu bất chấp sĩ diện, xông thẳng về phía trước, sắc mặt đầy khẩn trương nhìn Giang Khương, thỉnh cầu nói:
- Thượng tá Giang Khương, chúng ta có thể nói chuyện với nhau một lúc được không? Vừa rồi tôi thật sự xin lỗi.
Nhưng lúc này, gã đã không còn cơ hội. Hai y sĩ trẻ tuổi đi đằng sau Giang Khương liền ngăn gã lại, sắc mặt lãnh đạm, nhìn gã giống như nhìn một gã ăn mày.
Giang Khương cũng không thèm để ý đến gã, chỉ có Chủ nhiệm Dương đang cung kính đi sau lưng Giang Khương nửa bước, len lén thương hại nhìn vị Hoàng đại thiếu vừa nãy còn trò chuyện rất kiêu ngạo với y, không dám có bất cứ biểu hiện có liên quan nào.
Thấy Giang Khương không phản ứng, còn hai người thanh niên như tường sắt ngăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3714379/chuong-1223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.