So với những bác sĩ trong phòng giám sát, y tá trưởng trong phòng phẫu thuật lúc này cảm giác rõ ràng khó chịu hơn rất nhiều.
Nhiệm vụ của chị khi ở lại phòng phẫu thuật là liên lạc và hậu cần, để tránh đối phương không quen với môi trường và sự vật trong phòng phẫu thuật, sẽ tiếp viện khi họ cần thứ gì đó mà không tìm được. Cho nên, lúc này chị chỉ có thể rất rãnh rỗi ngồi một góc trong phòng phẫu thuật.
Nhưng lúc này chị đang ngồi trong góc cảm thấy không khí cổ quái chưa từng cố. Chị ngồi đó mà như đang ngồi bàn chông, cả người đều cảm thấy áp lực và khó chịu. Chị chỉ cảm thấy, nếu cứ tiếp tục thế này e là chị sẽ phát điên mất.
Đúng lúc chị cảm thấy mình không thể kiên trì được nữa thì cánh cửa phòng phẫu thuật vang lên tiếng “kịch” khe khẽ, sau đó cánh cửa được trượt sang hai bên.
- Có người vào!
Y tá trưởng bên cạnh hít một hơi thật sâu, cuối cùng chị cảm thấy không khí sắp đông đặc trong phòng phẫu thuật cuối cùng cũng được thả lỏng.
Bầu không khí cổ quái và yên lặng trong phòng phẫu thuật cho đến khi Giang Khương khoanh hai tay trước ngực, chậm rãi đi vào mới đột nhiên bị phá vỡ. Mấy người trước bàn mổ lúc này cũng đồng loạt dừng động tác, nhìn về phía cửa.
Sau đó mấy người kia đi vào trong ánh mắt kinh ngạc của y tá trưởng, y tá phụ trách gây mê cũng nhanh chóng đứng dậy, năm người nghiêm túc hơi khom người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3714373/chuong-1217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.