Chương trước
Chương sau
Tê Lãng đắc ý nhìn Tê Minh Nghĩa và lão giả mặt mày xanh đen đứng chính giữa Nghị sự đường, lạnh giọng cười nói:

- Thế nào? - Tê Minh Nghĩa, Thiên Y viện sẽ cho anh 20 viên Hồng Vân Đan sao? Tề gia chúng ta mười năm qua đã có được bao nhiêu Hồng Vân Đan từ Thiên Y viện

chứ?

Sắc mặt Tề Minh Nghĩa từ đen chuyển sang trắng, Tê Lãng lạnh giọng cười nói:

- Anh không trả lời được sao? Vậy tôi nói cho anh biết... 10 năm nay, chúng †a tổng cộng có được 26 viên Hồng Vân Đan từ Thiên Y viện...

- Nhưng lần này chúng ta lấy được từ Cổ Môn bao nhiêu? 20 viên... Một lần đã có được hơn 20 viên, hơn nữa chúng ta không cần phải bỏ ra gì cả... Mọi người thử tưởng tượng đi, có 20 viên Hồng Vân Đan này, Tề gia chúng ta có thể làm những chuyện gì? Môn chủ Cổ Môn đại nhân còn đồng ý với ta, sau này hằng năm chúng ta có thể dùng cái giá rẻ hơn Thiên Y viện một nửa để đổi lấy 5 viên Hồng Vân Đan...

Nghe Tề Lãng nói vậy, các lão giả đang ngồi đây trong mắt bắt đầu sáng lên, thậm chí trên mặt còn bắt đầu lộ vẻ hưng phấn. Tất cả mọi người trong lòng đều đang âm thầm tính toán, 20 viên Hồng Vân Đan này có thể dùng để làm những gì, 5 viên Hồng Vân Đan hằng năm sau này có thể làm được những gì...

'Tề Lãng đắc ý nhìn những ánh mắt đang nhìn chằm chăm Hồng Vân Đan trong tay mình, thậm chí hơi thở của mấy lão giả kia cũng bắt đầu nặng nề hơn. Lão lãnh đạm nói:

- Hơn nữa Môn chủ Cổ Môn đại nhân còn đồng ý, nếu Thiên Y viện dám có hành động gì với chúng ta, sẽ ủng hộ chúng ta đầy đủ...

- Cho nên mọi người còn cảm thấy Tê Lãng tôi làm sai nữa không?

Nhìn mấy lão giả bên cạnh lúc này đều im lặng, Tê Lãng nhẹ nhàng hừ một tiếng, lạnh giọng nói:

-Ừm? Còn ai nữa?

Lúc này các lão giả đều im lặng không lên tiếng, chỉ dùng ánh mắt đồng tình nhìn lão giả kia và Tê Minh Nghĩa đứng chính giữa, trong mắt đều lộ vẻ thương hại. mọi người đều biết lần này Tề nhị gia và lão giả này xong đời rồi... Đã không thể đứng vững nữa, không... Vị trí của gia chủ đã vững hơn trước kia rồi, chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho họ...

'Tề Nhạc Minh ngồi ở vị trí cuối cùng của Nghị sự đường lúc này khóe môi nở nụ cười nhạt lạnh băng, nhìn màn trước mắt, trong lòng đắc ý. Giờ cuối cùng y cũng đã thoát được bóng đen của Giang Khương. Giờ cả Tề gia đều không cần phải nhìn sắc mặt Thiên Y viện nữa. Cho dù Giang Khương mày bây giờ có là một trong bốn người đứng đầu Thiên Y viện thì đã sao? Bây giờ ông đây căn bản đã không cần bám vào mày nữa...

'Tề Nhạc Minh đắc ý nhìn 20 viên Hồng Vân Đan trong tay cha mình, trong lòng hưng phấn. Địa vị gia chủ của cha mình giờ đã vững như Thái Sơn. 20 viên Hồng Vân Đan này, là thiếu chủ Tề gia, ít nhất mình sẽ có 6, 7 viên... Có 6, 7 viên này đã đủ giúp mình thăng lên Thiên vị rồi.

Nghĩ tới tương lai không ngừng có được loại đan dược này, sắc mặt Tê Nhạc Minh càng thêm hưng phấn, trong lòng thầm lầm bầm: “Giang Khương... Mày. không phải dựa vào đan dược sao? Cho dù mày thăng lên Thiên vị thì đã sao? Giờ ông đây cũng cũng có đan dược, chờ ông đây cũng lên tới cấp thiên vị, hừ hừ... Đến lúc đó ai sợ ai?”

Nét mặt Tê Nhạc Minh bây giờ giống như một con mèo tam thể đang đứng meo meo trước gương, giống như đã nhìn thấy được mình có sức mạnh to lớn có thể khiêu chiến được mãnh hổ vậy...

Giang Khương vừa bưng ly rượu vang lên thì liên tục hắt xì hai cái. Sau đó hắn khó hiểu xoa mũi, thật sự không hiểu mình tại sao lại đột nhiên nhảy mũi? Chẳng lẽ mình mà còn có thể bị cảm cúm sao?

Hắn nhẹ nhàng lắc đầu một cái.


Giang Khương gật đầu một cái, sau đó đặt ly rượu trong tay xuống, cười nói: - Được... Cứ như vậy đi...

Cho dù máy bay vô cùng thoải mái, nhưng bay bảy tám tiếng đồng hồ vẫn khiến người ta cảm thấy hơi mệt mỏi. Cũng may là năng lực của Ban liên lạc bên ngoài Thiên Y viện khá tốt, vừa xuống máy bay đã đổi sang một chiếc trực thăng, bay thẳng đến khách sạn Four Seasons. Điều này rõ ràng khiến các người đẹp rất hài lòng...

Lúc này Paris đang là sáng sớm, có điều do chênh lệch thời gian nên mọi người khá mệt mỏi. Họ đến khách sạn liền quay về phòng mình ngủ hơn nửa ngày, mãi cho đến buổi chiều mới tỉnh dậy, khôi phục tinh thần.

Hai vị Đại vu sư các hạ, cùng với Hầu tước Eve các hạ dường như hoàn toàn không khốn khổ vì sự chênh lệch thời gian. Khi Giang Khương cùng Tuyên Tử Nguyệt bọn họ xuất hiện, ba người họ đã nhàn nhã ngồi trong phòng ăn uống trà chiều...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.