Chương trước
Chương sau
Chiếc trực thăng chậm rãi cất cánh cuốn theo con sóng cực lớn, thổi cho nhánh cây cách đó không xa nhẹ nhàng nhảy múa, sau đó bay lên độ cao dự định trong cái vẫy tay đưa tiễn của đám Giang Văn Ba. Chiếc trực thăng bắt đầu dần dần quay đầu đi về phía trước, rời xa hòn đảo xinh đẹp đã ở mấy ngày nay.

Giang Khương nhìn xuyên qua cửa sổ trực thăng, nhìn căn biệt thự ở nơi cao nhất của đảo, trong mắt lóe lên tia khác thường, sau đó chậm rãi quay đầu trở lại, cười híp mắt nói với Tiểu Bảo trong lòng:

- Đi thôi, chúng ta lại đi máy bay rồi...

Cứ vậy, một chuyến xuất hành giống như kỳ nghỉ phép tạm thời chấm dứt. Chuyến xuất hành hai ngày này giống như một chuyến đi bình thản cùng gia đình, cùng ăn hai bữa cơm, uống một bữa trà, sau đó cứ vậy rời đi.

Có điều Giang Khương không hề cảm thấy thoải mái. Hắn hiểu rõ, Y sư Lý Nguyên Bân kia không phải đơn giản là muốn gặp mình một lần. Thậm chí lúc mình muốn rời đi còn đặc biệt mời mình uống một bữa trà chiều, thái độ thân thiết tự nhiên, rõ ràng đang muốn lôi kéo quan hệ với mình. Chắc chắn là lão có dụng ý gì khác, nếu không sẽ cố ý gửi lời mời để mình chạy đến một chuyến. Hơn nữa, loại sức mạnh hắn cảm nhận được từ trên người Y sư Lý Nguyên Bân càng khiến trong lòng hắn có một bóng đen mờ mờ.

Nhưng cảm giác như vậy chỉ thoáng qua một chút rồi Giang Khương nhanh chóng quên mất đi điều này. Giờ hắn không để tâm nhiều chuyện như vậy. Quan trọng là vứt bỏ những chuyện phức tạp kia đi để yên ổn tu luyện. Những ngày này phải thả lỏng một chút, cố gắng mau chóng tháo phong ấn của Cửu Vĩ, hoàn toàn hồi phục...

Trong mọi người, bây giờ chỉ có Phan Hiểu Hiểu là tiếc nuối nằm bò trên cửa sổ, nhìn chằm chằm căn biệt thự trên sườn núi, trong mắt tràn đầy nuối tiếc. Giấy tờ của căn biệt thự đó sáng nay đã thuận lợi lấy được, hơn nữa bây giờ bên đó cũng đã bắt đầu chuẩn bị dựa theo ý của Phan Hiểu Hiểu tiến hành cải tạo. Điều này càng khiến Phan Hiểu Hiểu tương đối không nỡ.

- Được rồi, lần sau chúng ta quay lại chắc nhà đã sửa sang xong hết rồi, đến lúc đó chúng ta có thể vào ở luôn, em đừng có tiếc nuối nữa mà!

Tuyên Tử Nguyệt nhìn bộ dạng của Phan Hiểu Hiểu thì cười nói. - Vâng, vâng... Em biết, em chỉ muốn nhìn thêm chút nữa thôi mà...

Một giờ sau, đám Giang Khương đã ngồi trên chiếc Gulfstream G65 bay thẳng lên bầu trời xanh, đi về phía Châu Âu.

Là phụ nữ, trạm đến đầu tiên của Tuyên Tử Nguyệt và Phan Hiểu Hiểu dĩ nhiên là Paris thủ đô thời trang thế giới. Với phụ nữ mà nói, shopping mãi mãi là chuyện lớn nhất trong chuyến du lịch. Thời gian của hành trình lần này chưa xác định, cho nên mục tiêu của họ là shopping trước, shopping xong mới tiếp tục du lịch sau. Còn sau đó khi nào quay về thì không quan trọng nữa.

Dù sao cũng có máy bay, cũng có tùy tùng, tiện vô cùng...

Không thể không nói, Gulfstream G65 là lựa chọn tốt nhất cho chuyến du lịch quanh thế giới. Đến bất cứ thành phố nào trên thế giới, trừ một vài nơi quá nhỏ thì hầu như nó không cần phải đổ xăng giữa đường. Cộng thêm các thiết bị chuyên nghiệp và hết sức đầy đủ khiến cho chuyến du lịch vòng quanh thế giới lần này thực sự vô cùng thoải mái.

Bọn Giang Khương thoải mái đi Châu Âu. Lúc này Thiên Y viện vì chuyến du lịch vòng quanh thế giới đột ngột của Giang Khương mà hơi hỗn loạn.

- Cái thằng này... Có cần phải ra lệnh cho máy bay quay lại không?

Chân mày Lưu Mộc Dương khẽ nhíu lại. Kể ra thằng nhóc Giang Khương này đúng là vô tổ chức vô kỷ luật.

- Rõ ràng chỉ đi Nam Đảo một chuyến, kết quả lại thành du lịch vòng quanh thế giới. Hắn thật sự cho rằng đây là tuần trang mật sao? Cứ vậy là đem cả gia đình nói đi là đi, không thèm thông báo trước với viện gì hết.

- Được rồi, được rồi... haizz... Từ Khải Liễu hơi nhức đầu xoa xoa mi tâm. Lắc đầu cười khổ nói:

- Cái này cũng do tôi. Chẳng trách lúc ấy tôi bảo cậu ấy dùng chiếc Gulfstream G65, vẻ mặt cậu ấy kỳ quái như vậy. Hơn nữa trước khi lên đường, cậu ấy còn cố ý tìm lão La bọn họ mở một cuộc họp. Tôi còn cho rằng cậu ấy tương đối để tâm đến công việc, ai ngờ lại như vậy... Thôi, cứ coi như cho cậu ấy. nghỉ phép đi. Thời gian này cậu ấy cũng khá cực khổ rồi, chỉ cần đừng gây ra chuyện gì lớn, để cậu ấy thả lỏng một chút cũng tốt!

- Nhưng... Cậu ta mới chính thức nhận quản lý mấy phòng ban, một mình chạy đi như vậy, vô trách nhiệm quá...

Lưu Mộc Dương dở khóc dở cười nói.

- Cứ để cậu ấy đi đi... Dù sao cậu ấy cũng có máy bay bên cạnh, muốn quay về cũng nhanh mà. Hơn nữa ở đây còn có lão La bọn họ!

Từ Khải Liễu cũng không ngẩng đầu lên nhanh chóng ký tên lên một phần văn kiện, sau đó nói:

- Mộc Dương, đợi lát nữa anh đi đánh tiếng với Vu Thiên Cốc và Tịch Ngọc Long, đốc thúc một chút nhé!

- Được... Cũng chỉ có thể như vậy!


- Giang Khương sau khi gặp mặt nhóm Giang Văn Ba thì trực tiếp bay đi Paris?

Lưu Phong nhìn báo cáo trong tay, chân mày nhíu chặt, ngẩng đầu nhìn thuộc hạ trước mặt nói:

- Hắn vừa mới thăng chức lên Ủy viên thường vụ Hội đồng viện không lâu, hơn nữa còn mới nhận phân quản vài lãnh vực, chuyện gì mà có thẻ khiến hắn

bỏ lại những chuyện này, bay thẳng đi Paris?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.